“Ta mượn em
một ánh mắt dịu dàng
Về vá lại giấc mơ xưa còn lỗi”
Cho ta mượn một chút thôi… hờn dỗi
Để thương yêu thêm hương vị đậm đà.
Ta mượn em
một chút nhớ khi xa.
Lấp trống trải những đêm trường vắng lặng
Cho ta mượn… nụ cười em tỏa nắng
Vết thời gian đằng đẵng cũng phôi pha.
Ta mượn em giọt nước mắt làm quà
Lúc hội ngộ… để thấy ta nhỏ bé
Mượn hạnh phúc
một chút thôi… góc lẻ
Bước phong trần ta dừng lại ở đây!
Phạm Hùng