Nghe gió thổi biết mùa Thu dang dở
chiếc lá vàng như dấu tích tuổi xưa
ngôi nhà ấy biết còn ai ở
mái rạ cùn giữ biền biệt gió mưa
Hình như thế, ngày em còn bé lắm
Thu nhặt tấm lá làm tiền
nhưng lại mua được con chuồn chuồn cõng nắng
đổi cho anh cơn mưa giấy xếp thuyền
Sao không kể giấc mơ đầu ướt át
em đòng đòng trút hết những phất phơ
cánh đồng ẩm sương mai nghe anh hát
phía vu vơ thấp thoáng em chờ…
Mây rủ trắng về trang giấy ngủ
nhường lang thang cho tuổi học trò
giữa mắt bão em gieo vì tinh tú
ngọn đèn soi sáng câu thơ
Tặng cho em, chẳng biết còn không nữa
gọi thêm lần, Thu, cơn gió cũ ùa về
và gương mặt bập bùng ánh lửa
trong ngôi nhà vĩnh cửu của mùa Thu.