Em chạm vào nỗi nhớ ngày chia xa
Lá bàng năm xưa nhắc chuyện thời thiếu nữ
Ngày mới vừa sang níu cơn mưa mùa cũ
Ướt đến tận bây giờ trong ký ức không tên.

Cánh phượng ngượng ngùng, bàn tay níu…chẳng quên
Lại rực cháy khoảng trời thương vụng dại
Con đường thân quen đã dần xa ngút ngái
Mỗi hạ về lại khắc khoải, rưng rưng.

Thương những mùa hạ cũ

Mối tình đầu vụt tan giữa lưng chừng
Giữa đam mê một thời ta mộng mị
Thanh xuân qua nhanh chẳng đủ cho ta nghĩ
Anh cũng mau quên trong tuổi trẻ ngông cuồng.

Tháng Năm oi nồng, khô rát khoảng chiều buông
Bằng lăng tím, tím góc trời bịn rịn
Trang lưu bút ngày xanh giấu lời yêu thầm kín
Để mỗi hạ về lại xao xuyến, bâng khuâng!

Uyên Thảo