Tôi đi ngang cọng cỏ mà chẳng biết được tên
Cỏ vẫn mọc lên nơi đầy đất cát
Ngày cỏ héo cũng chẳng ai nhắc nữa
Cỏ vẫn đơm mầm
Vẫn sống kiếp đong đưa

Tôi gặp nỗi buồn nơi góc mắt mà chẳng đặt được tên
Quằn quện vào trí nhớ những bức tranh trừu tượng kì vĩ
Khi nào đến và khi nào đi
Tôi đã không lưu lại
Chỉ còn vũng lầy tôi miệt mài cắm mình nở ban mai

9 Tác dụng của bồ công anh chữa bách bệnh, Số 6 rất quan trọng

Nhân gian chưa chạm trổ tên tôi lần nào
Được ghi ở tờ giấy rồi đi vào rệu rã
Tôi qua đời bằng tôi của một kẻ muốn được vô danh
Chỉ có đôi mắt và trái tim cần được sống
Chỉ có tôi về chiếc bóng
Có vệt màu thiên thu

Có những sự sống đã, đang và sẽ vô danh giữa đất trời
Vẫn thở. Vẫn sống. Vẫn vào mênh mông
Đặt rồi quên, hay nhớ để có một cái tên
Dĩ vãng của bước chân nằm trên ngực trái
Cho ta, cho em, cho anh và những người cùng trải kiếp nhân sinh

Cho tôi được đặt tên trong trí nhớ người ở lại…