Tản văn – Cà Phê Thứ Bảy https://caphethubay.net Thu, 25 May 2023 07:07:00 +0000 vi hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.4.4 https://caphethubay.net/tre_assets/uploads/2020/11/mfavicon-1-66x66.png Tản văn – Cà Phê Thứ Bảy https://caphethubay.net 32 32 188417353 Mùa tràm gió nở rộ https://caphethubay.net/tan-van/mua-tram-gio-no-ro_103712.caphe Thu, 25 May 2023 07:07:00 +0000 https://caphethubay.net/?p=103712 Dù đi đâu và xa cách bao lâu/ Dù gió mây kia đổi hướng thay màu/ Dù trái tim em không trao anh nữa/ Một thoáng hương tràm cho ta bên nhau/ Dù đi đâu xa cách bao lâu/ Anh vẫn có bóng em giữa bông tràm bát ngát/ Ơ.ơ..ơ.ơơ../ Anh vẫn nghe tình em

The post Mùa tràm gió nở rộ appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
Dù đi đâu và xa cách bao lâu/ Dù gió mây kia đổi hướng thay màu/ Dù trái tim em không trao anh nữa/ Một thoáng hương tràm cho ta bên nhau/ Dù đi đâu xa cách bao lâu/ Anh vẫn có bóng em giữa bông tràm bát ngát/ Ơ.ơ..ơ.ơơ../ Anh vẫn nghe tình em trong hương tràm/ ơ.ơ. xôn xao. (Hoài Vũ).

Lang thang trên đường, bánh xe lướt êm trên những cung đường rợp đầy bông tràm vàng. Mùa hoa đến dát vàng lên từng chùm cây lúc lỉu hoa, lúc lỉu nhụy. Cả một vùng trời bỗng bừng dậy miên man. Tôi yêu tràm từ thuở còn thơ bé, ngày ngày sẽ đến dựa vào thân cây để lắng nghe khúc rì rào bất tận của dòng nhựa nóng trong thân vỏ nâu mỏng, tựa như lời tâm tình nguyên sơ thật nhẹ nhàng trìu mến.

Đi trong hương tràm - Báo Khánh Hòa điện tử

Tôi thích với tay vít từng nhành lá tràm để áp vào da mặt mình, để nghe hơi mát tỏa ra trong từng thớ thịt của vành lá, của sợi gân xanh mỏng manh mà cứng cỏi diệu kỳ. Lá tràm dày, có dạng hình lưỡi liềm với các đường sọc dọc theo chiều dài của lá. Lá tràm mát lắm, khi ta áp kề một chiếc lá vào đôi má của mình, cùng khắp da dẻ của nó sẽ tỏa ra hơi mát tựa như tắm táp lên da mềm cái vị mát lành như nguồn nước sông quê hiền hòa muôn thuở.

Hoa tràm nhỏ li ti mọc thành cụm, hình bông đuôi sóc ở kẽ lá phía trên, mọc bám vào cuốn dài cong xuống, chụm vào nhau ở đầu cành và cùng nhau bung nở. Các cánh hoa dài và rụng khi hoa già đi, rồi theo gió tản bay đi khắp chốn như gieo mãi trong nhân gian những sinh mệnh mới. Hoa tràm bông vàng hình đuôi sóc, tràng hoa màu vàng. Hạt tràm màu đen, có rốn hạt khá dài màu vàng như màu của tràng hoa. Nên mỗi khi vào độ hoa nở, cùng khắp vòm cây dường như bừng dậy một sắc vàng mênh mang rộm cả góc trời.

Đi dưới con đường tràm vàng, buông lỏng tim mềm trong sắc vàng đến bất tận, nghe gió chảy ùa vào tim, hít thật sâu luồng khí thanh trong nhất của trời. Ngày thu đi, đông đến, tràm lại vàng óng đến ngẩn ngơ, vàng rộ đến kiêu kì, như cố ủ ấm bằng hết cái lạnh của mây xám đang khẽ khàng chạm chân ngoài đồng xa bờ bãi ngoài kia. Tràm âm thầm lặng lẽ bung cho hết cái sắc vàng kì diệu. Sắc vàng tinh khôi tinh túy thanh lành nhất. Sắc vàng của cả một trời thương nhớ.

Ta thương vỏ thân tràm, vỏ cây có rạn dọc, màu nâu xám, vỏ tách ra thành mảng mỏng. Trên thân tràm già, vỏ tràm lại nứt nẻ riêng mang, chỉ cần một bàn tay tò mò khẽ gỡ những mảng tràm già trên vỏ, những miếng vỏ già nua bỗng bị rơi ra để lộ bên trong thân xám bạc. Và nếu lột hết lớp vỏ nâu xám ấy ra sẽ thấy một thân tràm trắng ngần mát mẻ, như vẻ đẹp thanh tân đằng sau lớp vỏ xù xì bao bọc.

Keo lá tràm vàng rực trên cung đường ven biển Mũi Né - Báo Người lao động

Khắp thân tràm tỏa ra một mùi hương nhẹ nhàng thanh thoát, mùi hương bàng bạc của nắng và sương kết tụ, mùi hương muôn đời quen thuộc trong các nồi lá xông của mẹ, của bà mỗi đợt trời trở gió. Mùi xông giải cảm nguyên lành mỗi nếp trở cuộc đời lại cùng tràm bừng dậy trong từng lớp lang vẹn nguyên của nỗi nhớ sâu thẳm. Mỗi sớm mùa đông giá lạnh, đang nằm nghẹt mũi và ho khan ở trong chăn mỏng, nghe dưới bếp mùi hương nồi nước xông của mẹ bung tràn khắp gian nhà ngõ ngách, bỗng thấy lòng ấm lại rồi ra sức hít hà mùi thơm ấy đến cùng kiệt, cho thỏa cơn cảm gió đầu mùa, cho thỏa nổi nhớ hồn quê xa xăm diệu vợi. Cho thỏa những nỗi nhớ nhung suốt một đời gìn giữ.

Ta thương hương tràm ngai ngái, ta thương sắc tràm vàng óng, ta thương hồn tràm chân quê dung dị. Tràm mọc cùng khắp trên từng con đường quê, cuối bến sông, bờ bãi. Tràm rợp bóng mát trên từng nẻo đường ta đi học, thảm lá tràm dày cộm tắm mát lưng ta những trưa hè ngả lưng dưới bóng dim bất tận của lá. Tràm ru ca khúc ca của tuổi thơ chân đất đầu trần, hái nhánh tràm làm vũ khí đánh trận trong những chiều thổi sáo, chăn trâu, bắt châu chấu, cào cào. Tràm in dấu lên thanh xuân những chiều đi học về nép dưới thân tràm trốn cơn mưa rào bất chợt, những hạt mưa trong veo rơi qua kẽ lá, ướt lên tóc, lên má, thấm ướt cả lòng.

Gỗ Tràm | Gỗ Đỉnh

Tràm có trong chai tinh dầu bôi gió của trẻ thơ mà bà tôi thường gọi là dầu “khuynh diệp”, vì khuynh là nghiêng, diệp là lá, lá tràm mọc nghiêng không giống những cây khác nên có nơi cây tràm còn được gọi tên là cây khuynh diệp. Dầu tràm được mẹ tỉ mẩn xoa xoa lên lòng bàn tay, bàn chân, xoa nhẹ lên lưng áo, lên cổ, lên tóc em nhỏ mỗi khi nghe tiếng ho sù sụ, hay cơn gió trái mùa bất chợt ghé ngang. Hương tràm đậu lên giấc ngủ trẻ thơ, vẩn vơ hương nồng trong từng nếp thở của tuổi ấu thơ ban sơ nhất. Và hương tràm sẽ theo mãi trên mỗi bước chân trưởng thành của đời người, neo đậu mãi theo từng nếp trở cuộc đời.

Tràm về trong từng nếp gỗ dưới mỗi mái nhà xưa, từ cái giường, cái bàn, cái tủ, gỗ tràm thơm hương quê, hương đất, hương người. Gỗ tràm chân quê và dung dị, không màu mè, đắt đỏ. Tràm như người, mạnh mẽ như người, sống hiên ngang chân chất hiền hòa. Tràm không ngại đất hạn, tràm có thể sống ở mọi nơi, tràm kiên cường, bền bỉ vươn lên giữa trời xanh đầy nắng gió. Để mỗi khi gió về, tràm lại đung đưa lá cành xôn xao hát khúc tình ca như hồn quê bao đời muôn thuở.

Cho ta nghe trong gió lời thì thầm của một đời tràm lớn. Cho ta nghe trong lòng lời tri kỉ của một đời tràm vương. Để những mùa thu cũ mãi vàng óng lên sắc tràm chung thủy. Và những dấu yêu mãi vẹn nguyên mỗi độ tràm vàng.
Cho những cơn mưa rào ướt mãi. Một đời trôi.

T.H

The post Mùa tràm gió nở rộ appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
103712
Mùa thu xa xứ – Bản giao hưởng của trái tim lữ hành https://caphethubay.net/tan-van/mua-thu-xa-xu-ban-giao-huong-cua-trai-tim-lu-hanh_103697.caphe Tue, 23 May 2023 07:55:30 +0000 https://caphethubay.net/?p=103697 Ngồi trong căn phòng nhỏ xinh của mình ở thành phố Saint Petersburg, tôi nhìn ra cửa sổ, lòng rộn rã niềm hân hoan và xúc động khi nhìn thấy những chiếc lá cây bắt đầu đổi màu. Mùa thu tại Nga đã bắt đầu. Mùa thu ở Nga có cái lạnh của sự hoang

The post Mùa thu xa xứ – Bản giao hưởng của trái tim lữ hành appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
Ngồi trong căn phòng nhỏ xinh của mình ở thành phố Saint Petersburg, tôi nhìn ra cửa sổ, lòng rộn rã niềm hân hoan và xúc động khi nhìn thấy những chiếc lá cây bắt đầu đổi màu. Mùa thu tại Nga đã bắt đầu. Mùa thu ở Nga có cái lạnh của sự hoang vu, đẫm đầy sự cô đơn, nhưng lại vô cùng đẹp đẽ và trữ tình. Trái tim tôi như bị cuốn hút vào trong màu sắc rực rỡ, phong phú của mùa thu, từ màu vàng chanh của cây bạch dương đến màu đỏ rực của cây phong. Không gian trở nên lãng mạn hơn bao giờ hết, những con đường dài uốn lượn mờ ảo trong sương mù, như muốn gợi nhớ về quê hương xa xôi của tôi.

1001 ảnh cô gái mùa Thu đẹp với chút buồn (có Thơ ngắn hay) | IINI Blog

Tôi ngồi đây, nhâm nhi ly cà phê nhỏ, hương vị đắng ngọt quen thuộc cuốn hút tôi vào quãng thời gian xa xưa. Cái cảm giác này, mùa thu xa xứ, có gì đó tê tái nhưng cũng thật ngọt ngào. Nơi đây, mỗi chút tiếng lá rơi cũng đủ để nhắc tôi nhớ về những bữa trưa ngồi dưới tán cây, cùng bạn bè trò chuyện, cười đùa và những tiếng tuổi thơ Việt Nam ùa về. Cứ như vậy, mỗi lần lá rơi, tôi cảm nhận được sự thay đổi không ngừng của thời gian, của cuộc sống.
Ngồi trong cái lạnh của mùa thu Nga, tôi nhớ về tiếng ve kêu nhỏ nhẹ cuối hè, những cơn mưa rào bất chợt của mùa thu Hà Nội, mùi hương của lá chuối non, của bún riêu cua mẹ nấu. Nhớ ấy, không đau, không buồn, chỉ là một cảm giác hạnh phúc như đang sống trong ký ức.

Nhưng đến khi mùa thu Nga qua đi, những giọt nước mắt sẽ rơi. Đó không phải là nỗi buồn, chỉ là một chút nhớ nhung, một chút cô đơn trong con tim xa xứ. Và rồi, tôi sẽ chìm đắm trong tiếng cười, trong sự ấm áp của những người bạn mới, trong vẻ đẹp mùa đông tại Nga, cảm nhận sự thay đổi của mùa thu đến mùa đông.

Nghĩ về những chiều mùa thu ở Nga, tôi nhận ra, cuộc sống là sự lựa chọn. Tôi đã chọn lựa rời xa quê hương, nhưng cũng chọn lựa chấp nhận và yêu thương nơi đây, như một nhà thứ hai. Mỗi khi lòng tôi cảm thấy nhớ nhung, tôi lại nhìn lên những tán cây đang rụng lá, mỉm cười, và tiếp tục bước đi.

1001 ảnh cô gái mùa Thu đẹp với chút buồn (có Thơ ngắn hay) | IINI Blog

Mùa thu xa xứ, cho tôi hiểu thêm về sự đổi thay, về tình yêu và lòng nhân ái. Những ngày ấy, dù có đau lòng, có cô đơn, nhưng trong tôi vẫn đầy ắp tình yêu và sự sống. Mùa thu Nga, với vẻ đẹp riêng biệt, đã dạy tôi cách sống một cách trọn vẹn, dù rằng đôi lúc cô đơn, dù rằng đôi lúc xa xứ.

Và cuối cùng, tôi đã hiểu rằng, mùa thu ở bất cứ đâu cũng có sự đẹp đẽ của nó. Dù là ở Việt Nam hay ở Nga, mùa thu vẫn mang đến cho tôi những cảm xúc sâu lắng, những kỷ niệm đáng nhớ. Tôi đã sống và yêu mỗi ngày, mỗi mùa, ở mỗi nơi tôi đến, và tôi tin rằng, dù ở đâu, mùa thu vẫn sẽ trở thành một phần tuyệt vời của cuộc đời tôi.

Mùa thu xa xứ, không buồn, không nhớ, chỉ có tình yêu, lòng kiên nhẫn và niềm vui trong mỗi ngày sống. Mùa thu Nga, trong sự hoang vu và lạnh lẽo của nó, đã dạy cho tôi cách yêu thương cuộc sống một cách trọn vẹn hơn. Mùa thu xa xứ, với màu sắc rực rỡ của nó, đã khiến cuộc sống của tôi trở nên phong phú và đầy đủ hơn.

Mỗi bước chân dưới những hàng cây mùa thu, mỗi hơi thở dưới cái lạnh của gió, tôi cảm nhận rõ ràng sự sống đang chuyển mình, thay đổi nhưng không bao giờ tắt. Thoáng mất mát, nhưng ngay lập tức tràn đầy niềm hy vọng. Mùa thu Nga, qua đôi mắt người xa xứ, trở nên đặc biệt hơn, trở thành một địa điểm tâm linh, nơi tôi tìm thấy bình yên, tự do và tình yêu.

Kinh nghiệm du lịch Nga 10 ngày 9 đêm đón mùa lá vàng của nữ travel blogger

Tôi chợt nhận ra, đối với một người xa xứ như tôi, mùa thu không chỉ là một mùa trong năm, nó còn là một trạng thái, một cảm xúc sâu lắng, một bài học về cuộc sống. Mùa thu đã dạy tôi cách thả lòng mình ra với thế giới, cách đón nhận những thay đổi và cách chấp nhận nỗi nhớ, nỗi cô đơn.

Dưới ánh nắng nhạt của mùa thu Nga, tôi tìm thấy một phần của mình, một phần mà tôi chưa từng biết đến hoặc không nhận ra khi còn ở quê hương. Phần đó yêu thích sự yên bình, tĩnh lặng, thích ngắm nhìn sự thay đổi của thời gian qua những chiếc lá cây.

Dù rằng xa xứ, dù rằng cô đơn, nhưng tôi đã tìm thấy niềm vui trong sự cô đơn đó, tìm thấy sự ấm áp trong cái lạnh, và tìm thấy hạnh phúc trong nỗi nhớ.

Cuộc sống có thể mang tôi đi khắp nơi trên thế giới, nhưng quê hương và mùa thu, dù ở bất cứ đâu, sẽ luôn ở trong trái tim tôi. Và tôi sẽ luôn giữ những kỷ niệm đó, như những hạt cát sáng bóng trong chiếc bình kỷ niệm của mình.
Mùa thu xa xứ, cuộc sống xa xứ, không phải là một điều buồn bã. Nó đầy đủ, phong phú và đẹp đẽ. Nó đã mở rộng tầm nhìn của tôi, đã làm cho tôi trở nên mạnh mẽ và tự tin hơn. Và cuối cùng, nó đã dạy tôi hiểu rằng: Dù bên cạnh tôi có ai hay không, dù tôi đang ở nơi nào trên thế giới này, tôi vẫn có thể tìm thấy niềm hạnh phúc và sự bình yên trong tâm hồn mình.

Vẻ đẹp của mùa thu nước Nga qua lăng kính của du học sinh Việt Nam | Thời  Đại

Tôi nhớ mùa thu ở quê nhà, nhưng tôi cũng yêu mùa thu ở đây, ở Nga. Đó là một tình yêu trọn vẹn, không điểm trừ, cũng chẳng cần bổ sung. Tôi yêu mùa thu bởi vì nó là chính mình, không giả dối, không cầu kì. Mùa thu, với vẻ đẹp mộc mạc, giản dị, đã đánh thức tâm hồn tôi, giúp tôi nhìn thấy giá trị thật sự của cuộc sống.

Tôi đã học được từ mùa thu rằng, hạnh phúc không phải là có tất cả, mà là biết ơn với những gì mình đang có. Hạnh phúc không phải là không bao giờ cô đơn, mà là biết tận hưởng từng khoảnh khắc một mình. Hạnh phúc không phải là không bao giờ buồn, mà là biết làm sao để đứng lên sau mỗi lần gục ngã.

Tôi đã học được từ mùa thu rằng, cuộc sống luôn đổi thay và tôi cũng vậy. Tôi đã học cách đón nhận những thay đổi, như cách mà mùa thu đón nhận những chiếc lá rụng. Và tôi đã học được cách chấp nhận và yêu thương bản thân mình hơn, dù tôi đang ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này.

Vì vậy, mùa thu xa xứ, đối với tôi, không chỉ là một thời gian trong năm, một cảm xúc hay một bài học. Đó còn là một phần không thể thiếu của tôi – một phần đã làm nên con người tôi như ngày hôm nay. Mùa thu xa xứ, với tôi, là sự trưởng thành, là tình yêu và là cuộc sống.

P.P

The post Mùa thu xa xứ – Bản giao hưởng của trái tim lữ hành appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
103697
Viết về mùa Xuân https://caphethubay.net/tan-van/viet-ve-mua-xuan_103353.caphe Wed, 18 Jan 2023 06:46:00 +0000 https://caphethubay.net/?p=103353 Mùa xuân bẽn lẽn trở về cùng cơn nắng nhẹ buổi sớm mai. Bầu trời khoác màu áo mới, nhã nhặn và tươi vui hơn khi đủ đầy mây xanh, nắng vàng và gió nhẹ. mùa xuân đã về Em mở tung cửa sổ để đón nắng vào nhà. Bất giác, trông thấy ngọn sầu

The post Viết về mùa Xuân appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
Mùa xuân bẽn lẽn trở về cùng cơn nắng nhẹ buổi sớm mai. Bầu trời khoác màu áo mới, nhã nhặn và tươi vui hơn khi đủ đầy mây xanh, nắng vàng và gió nhẹ. mùa xuân đã về Em mở tung cửa sổ để đón nắng vào nhà. Bất giác, trông thấy ngọn sầu đông rạng rỡ với những chồi non lú nhú tươi xanh. Cây hoa giấy tưởng chừng đã chết bỗng nhiên hồi sinh, đâm chồi trở lại. Mùa xuân khiến mọi thứ muốn bắt đầu sự sống một cách nồng nhiệt nhất.

55+ Ảnh Mùa Xuân Tươi Đẹp, Hoa Nở Khắp Mọi Nơi

Em lại buông mình lơ đãng, để ngắm nắng, ngắm bầu trời xuân vẫn còn ngập ngừng nơi ngõ nhỏ. Phía xa xa, nơi chân núi có đoàn tàu ngang qua, những vệt khói bay ra từ một ngôi nhà nào ở đó. Mùa mới trở về ấm cúng và nhẹ nhàng quá đỗi. Gió nhẹ vẫn đủ làm xào xạc đám lá khô rơi vãi từ hôm nào. Chiếc phong linh đi qua bao mùa quanh quẩn lại vang lên những nhịp quen thuộc khi gió trêu đùa. Bao giờ cũng vậy, phong linh sinh ra để gió làm lung lay rồi cất nhạc, cũng như có những người sinh ra cốt yếu là để dành cho nhau. Lại nhận thêm nhiều thiệp cưới trong cùng một ngày.

Cô em gái nói vu vơ, sao mấy chị không ráng đón Tết ở nhà mình, gần Tết mà lấy chồng chi rồi qua nhà người ta ở. Nghe mẹ cười hiền, mùa xuân, mùa chim chóc đua nhau làm tổ thì uyên ương cũng muốn thành đôi, lẽ đời là thế. Mùa xuân trở về với mùi sơn thoảng ra từ nhà ai trong xóm. Nhà nào nhà nấy cập rập sơn sửa, sắm thêm bộ bàn mới, cái tủ mới để phấn khởi đón Tết đang tới gần. Những chậu hoa được chăm sóc kỹ lưỡng để nở đúng dịp, không lỗi hẹn với người trồng. Bất giác, lại nhớ vườn hoa gần xóm trọ cũ mỗi bận xuân về. Em trông thấy chú tỉ mẩn gieo hạt, rồi thắp đèn để ủ ẩm cho cây. Mỗi ngày ngang qua, bắt đầu thấy chồi non cựa mình, nhú những mầm đầu tiên. Những chiếc lá lớn lên và xanh hơn. Và rồi, một sáng nào đó, bất ngờ khi vườn cúc bỗng hóa vàng rực rỡ đâu từ đêm qua. Mùa nồng nàn trở về trên phố. Chú công nhân thả những chậu hoa lên vỉa hè làm phố cũng khoác áo mới khi xuân về.

Trút bỏ những xác xơ, ủ dột của mùa đông, phố ấm hơn bởi những cửa hàng tấp nập người mua kẻ bán. Trời vẫn lạnh nhưng không rét, chỉ se sắt vừa đủ để người ta vẫn tha thiết nắm tay nhau và không quá buốt giá để người một mình phải run cầm cập. Mùa xuân được yêu mến là vì lẽ đó. Chập tối, trời bỗng đổ mưa. Là mưa xuân đúng nghĩa, lất phất vài hạt trên tóc. Đúng là chẳng có gì dễ đổi thay như thời tiết và cũng chẳng có gì làm tâm trạng người ta bị chi phối dễ dàng như thời tiết. Những hạt mưa nhẹ chẳng đủ làm ướt áo chỉ xốn xang vừa đủ, bâng khuâng vừa đủ cho cõi lòng đang thèm tươi mới. Xuân về, lại muốn rũ bỏ vài thứ cho mùa đông lạnh giá. Ví như, nỗi buồn và lo lắng, cái này có hình hài đâu mà cứ đeo mang mải miết. Ví như chênh chao và những cảm xúc vụn vặt bấy lâu, gom mang tất thảy rồi gửi lại hết cho mùa đông vừa lướt qua, để mùa xuân chỉ mang rạng rỡ, tươi mới như vốn dĩ.

Em mỉm cười khi nghe tim mình đang đong đầy những nhịp đập của yêu thương. Hóa ra, tình yêu cũng như một mầm cây đầy nhựa sống, khi chăm chỉ gieo hạt, khi tiết trời đẹp đẽ, nó cũng nảy mầm và đơm hoa. Những ngày cũ đã đi qua và bị lãng quên như những tờ lịch cũ. Em chẳng đoái hoài để bới tung những ngày không em trong anh và ngược lại. Thoáng chốc, thời gian sẽ chạm tới những tuổi tác đi qua đời mình. Bởi mùa xuân đã về, nên yêu thương cũng tìm về là điều hiển nhiên của hiện tại. Ta sẽ rạng rỡ môi cười mà lấp lánh hạnh phúc, an vui và cầu mong những tốt đẹp. Suy cho cùng, chỉ cần thế thôi là đã đủ cho một mùa xuân

The post Viết về mùa Xuân appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
103353
Cảm xúc tháng Giêng https://caphethubay.net/tan-van/cam-xuc-thang-gieng_103350.caphe Wed, 18 Jan 2023 05:04:11 +0000 https://caphethubay.net/?p=103350 Trong quỹ thời gian mười hai tháng, tháng Giêng là tháng cho tôi nhiều cảm xúc nhất. Không phải bây giờ mà từ rất lâu rồi, từ cái hồi còn nhỏ xíu, không biết viết ra cảm xúc nhưng tôi đã cảm nhận được vẻ đẹp mềm mại, hồng hào, lộng lẫy của tháng Giêng.

The post Cảm xúc tháng Giêng appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
Trong quỹ thời gian mười hai tháng, tháng Giêng là tháng cho tôi nhiều cảm xúc nhất. Không phải bây giờ mà từ rất lâu rồi, từ cái hồi còn nhỏ xíu, không biết viết ra cảm xúc nhưng tôi đã cảm nhận được vẻ đẹp mềm mại, hồng hào, lộng lẫy của tháng Giêng.

Tháng Giêng trong tôi bắt đầu bằng chút tiếc nuối, hụt hẫng khi mấy ngày Tết trôi qua nhanh quá. Dư âm Tết vẫn còn nên lòng vẫn là cảm giác lâng lâng khó tả. Không phải chỉ hồi nhỏ, sau này lớn lên, dù đã có những mùa xuân vật vã dữ dội thì tôi vẫn vẹn nguyên cảm giác nao nao của tháng Giêng.

Cấm chặt đào rừng, hoa mận rừng siêu đắt vẫn được dân Hà thành vung tiền để  chơi Tết

Tháng Giêng chào ngày mới bằng những buổi sáng mờ đục. Sương giăng giăng, chùng chình khắp lối. Công việc của tôi thường đi vào những buổi sáng chưa nhìn rõ mặt nên tháng Giêng, tôi chứng kiến những màn sương nặng trĩu trong đêm và dần nhẹ xốp khi tản sáng. Mỏng lắm, nhẹ lắm, sương hờ hững phủ lên cảnh vật như tấm lụa trắng mềm. Sẽ là một cảnh tượng “ thay màn” ngoạn mục. Sương dần tan biến khi những giọt nắng vàng tươi rơi rụng khắp nơi. Chao ôi là nắng. Nắng vàng rạng rỡ, nắng đẩy bầu trời lên cao, rọi vào những lọn mây bồng bềnh, xốp nhẹ. Nắng tháng Giêng tươi rói, không hanh hao mà ấm áp. Tôi đã nghĩ, nắng tháng Giêng đáng yêu như cô gái lần đầu đến buổi hẹn.

Tháng Giêng thường có mưa. Mưa tháng Giêng cũng mong manh như làn sương buổi sớm. Mưa nhẹ nhàng, lất phất – mẹ gọi mưa rây bụi. “Mưa rây bụi” không ướt át mà vừa đủ, mưa tô điểm cho tháng Giêng thêm mềm mại, đủ thấm ướt đường làng, ngõ xóm, đủ gột sạch bụi bặm vương trên cây trên lá, đủ làm tươi nhuận những lộc cành biêng biếc vào xuân. Mưa tháng Giêng chỉ một khoảnh khắc đã tạnh. Tháng Giêng đẹp lạ lùng. Tạnh mưa là trời rót nắng. Nắng tươi tắn, hồng hào. Sau cơn mưa “ rây bụi” là sự mát dịu hiếm hoi của những hạt nắng.

Tháng Giêng hết Tết nhưng hoa mùa xuân vẫn còn hiện diện khắp nơi. Hàng vạn thọ mẹ trồng những cây nở muộn hoa xum xuê. Trên những cây mai vàng, những búp cuối mùa bung nở, nở kiệt đến bông cuối cùng trước khi cáo chung. Lũ ong bướm lao xao bên những bông ổi trắng trong. Những cây xoài nhung nhúc hoa, màu vàng của hoa xoài làm cái xóm núi vốn đìu hiu trồng toàn xoài bỗng trở nên tràn trề sinh khí. Còn nữa, những bông mận thi nhau nở, hoa lớp lớp rơi rụng. Loại hoa màu trắng xanh, xác hoa mong manh tan tác. Cây bưởi bên hiên nhà đung đưa những chùm hoa trắng, lũ bướm xập xòe bên những cánh hoa thơm ngát. Thích nhất là buổi tối, đứng trước hiên nhà, hương cây bưởi thoang thoảng, dìu dịu. Hoa sứ dậy mùi, hương thơm sực nức dội thẳng vào thính giác. Hương tháng Giêng đa sắc, đa vị.

* * *

Tháng Giêng có nhiều lễ hội. Mấy chị em tiếc ngẩn ngơ khi phải khoác vào người bộ đồng phục tới trường. Mẹ bảo, đời người ngắn ngủi, đừng ham chơi, “Tháng Giêng ăn nghiêng bồ thóc”. Mẹ nói thì nghe nhưng không hiểu, vẫn ước quanh năm đều là… tháng Giêng.

Bây giờ, khi đã bước qua tuổi tứ tuần, tôi đã hiểu hết lẽ vô thường của cuộc đời hữu hạn nên không dám mong cuộc sống chỉ là tháng Giêng để “ăn chơi” nữa. Khi hiểu được điều đó cũng là lúc tôi nhớ lại một buổi sáng tháng Giêng đến trường, đi ngang qua cánh đồng làng, bắt gặp làn sương trôi chảy qua đôi vai gầy khi mẹ đang gập lưng trên cánh đồng thiếu nữ…

Giờ mới biết thương mẹ tảo tần qua những tháng Giêng.

The post Cảm xúc tháng Giêng appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
103350
Đào tết quê em https://caphethubay.net/tan-van/dao-tet-que-em_103347.caphe Wed, 18 Jan 2023 02:28:08 +0000 https://caphethubay.net/?p=103347 Ở Hà Nội, những vườn đào ngày tết đã ra hoa. Hoa tưng bừng thắm đỏ, hoa duyên dáng tươi hồng. Đủ thế, đủ dáng, từng gốc đào kiêu kì đón người đến ngắm. Đào theo chân người ra khắp nẻo đường phố. Ở Hà Nội, những vườn đào ngày tết đã ra hoa. Hoa

The post Đào tết quê em appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
Ở Hà Nội, những vườn đào ngày tết đã ra hoa. Hoa tưng bừng thắm đỏ, hoa duyên dáng tươi hồng. Đủ thế, đủ dáng, từng gốc đào kiêu kì đón người đến ngắm. Đào theo chân người ra khắp nẻo đường phố.

Ở Hà Nội, những vườn đào ngày tết đã ra hoa. Hoa tưng bừng thắm đỏ, hoa duyên dáng tươi hồng. Đủ thế, đủ dáng, từng gốc đào kiêu kì đón người đến ngắm. Đào theo chân người ra khắp nẻo đường phố, hoa chen người đi, chẳng mấy ai vô tình không chạm mắt đến cả những cành đào khiêm tốn vẻ đẹp nhất.

Ý nghĩa của hoa đào, các loại hoa đào ngày Tết - Báo Quảng Ngãi điện tử

Ngày xưa vua Quang Trung đi đánh giặc thắng trận trở về đúng đêm 30, việc người muốn làm và đã làm trọn vẹn là mang về cho công chúa – người vợ tao khang của mình một cành bích đào của Thăng Long, người về vừa kịp lúc giao thừa, những nụ đào bật nở trên cành, báo hiệu của hạnh phúc và thái bình, may mắn. Từ ngày ấy, đào của Thăng Long xứ Bắc được người khắp muôn phương đã biết danh biết tiếng lại thêm trân trọng như một cái đẹp chuẩn mực về loài hoa này…

Nhưng ở quê mình, cái vùng Trung du Bắc Bộ cũng có đào, nhiều nữa. Những gốc đào quê mình, gầy guộc, khẳng khiu, hoang dại, mãi vẫn trơ trụi chưa bật được mầm nụ trong tiết trời đón Tết, nó trổ hoa muộn màng hơn, nó như là thứ hoa dành cho những ngày xuân muộn. Cả cây đào cao, gầy, chỉ thoảng điểm qua chút nụ, chút hoa, những bông đào đơn mảnh mai ấy đẹp cho không gian thoáng đãng của mảnh vườn còn mờ bụi nước khói xuân ngày qua tết… Nay, người thành phố lại thích chơi đào rừng, họ cảm thấy cái đẹp theo phong trào là hoang dã, tự nhiên, nhưng họ đâu hiểu, thứ đào mảnh mai không rực rỡ ấy chỉ đẹp trong những vườn bên mái lá nếp nhà quê, chỉ đẹp cho những gì đơn giản, tự nhiên. Đào như ở quê tôi không đẹp cho không gian lộng lẫy, nó là mùa hoa – mùa xuân mộc mạc xứ nghèo…

The post Đào tết quê em appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
103347
Bỏ lại những bộn bề trở về với mẹ https://caphethubay.net/tan-van/bo-lai-nhung-bon-be-tro-ve-voi-me_103343.caphe Wed, 18 Jan 2023 02:22:14 +0000 https://caphethubay.net/?p=103343 Nhiều người vẫn nghĩ rằng muốn lớn thật nhanh để có thể đi thật xa khỏi sự quản lý của bố mẹ, thoát khỏi những lời cằn nhằn, những bài học muôn thuở mà mẹ vẫn nhắc trong bữa ăn. Thế nhưng đến khi đã thật sự bước vào đời, thật sự trải qua những

The post Bỏ lại những bộn bề trở về với mẹ appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
Nhiều người vẫn nghĩ rằng muốn lớn thật nhanh để có thể đi thật xa khỏi sự quản lý của bố mẹ, thoát khỏi những lời cằn nhằn, những bài học muôn thuở mà mẹ vẫn nhắc trong bữa ăn. Thế nhưng đến khi đã thật sự bước vào đời, thật sự trải qua những lo lắng mưu sinh, những vất vả nơi thành thị mới thấy chẳng nơi đâu tốt bằng nhà mình, chẳng nơi nào ấm áp và bình yên như lòng mẹ.

Con người ta kể cũng lạ, khi còn bé chỉ muốn quấn lấy chân mẹ. Lớn thêm chút chỉ muốn quấn lấy chân bạn bè, ham chơi ham vui. Lớn chút nữa thì quấn chân người yêu. Lớn chút nữa thì quấn chân vào tham vọng, vào công việc…. Mỗi nấc lớn lên, con người ta lại bị quấn theo những ước mơ, sở thích riêng của bản thân.

Nhưng, đến khi trưởng thành thực sự, con người ta mới thấy trống trải lạ thường. Và lúc đó, nơi người ta muốn quay về lại chẳng đâu xa xôi mà lại là lòng mẹ. Dù ta có đi đâu, mẹ vẫn là người duy nhất luôn đứng đó đợi ta. Và có lẽ vì vậy mà nhiều khi ta quên mất rằng, những phồn hoa phố thị mà ta một đời theo đuổi có ý nghĩa gì không khi lòng mẹ ta mới chính là nơi sáng nhất, ấm áp nhất, bao dung nhất.

Cuộc đời ta đã có lúc đi thật xa, muốn rời bỏ mảnh đất quê hương để đến một nơi khác, một xứ khác, một châu lục khác… Vậy mà có một nơi đi mãi không hết là lòng mẹ thì nhiều khi lại thấy dường như bản thân có khi tưởng chừng như đã quên.

Ta nhớ mẹ ta, nhớ dáng gầy của người!

Ta nhớ mẹ ta, nhớ cái mùi mồ hôi ngai ngái của người!

Ta nhớ mẹ ta, nhớ cái hũ cà mẹ muối vừa dân dã giản đơn nhưng lại khiến bữa cơm thêm ngon lành.

Ta nhớ mẹ ta, nhớ cái nón tơi mẹ vẫn đội mỗi khi ra sông.

Ta nhớ mẹ ta, nhớ giọng nói mà ngày xưa đã từng nghĩ sao mẹ có thể nói suốt ngày mà không mệt. Vậy mà giờ đây ta lại mong mẹ có thể mắng ta thật nhiều như trước.

Cái cảm giác ở gần mẹ sao thân thương đến thế, ấm áp đến thế, yên lòng đến thế. Chỉ cần ở bên mẹ, nghe mẹ nói thôi, cả thế giới ngoài kia cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Chỉ muốn nằm lười bên mẹ mà ngủ vùi cho quên ngày tháng.

Trở về thôi, trở về với mẹ.

Vì thời gian nhanh trôi nhanh lắm, thử hỏi ta còn mấy lần về với mẹ.

Tóc mẹ đã bạc lắm rồi, dáng mẹ đã gầy lắm rồi. Bao nhiêu năm theo đuổi những ước mơ của riêng ta rồi.

Vậy sao hôm nay vẫn còn chưa nhận ra, ước mơ lớn nhất của ta là mang lại cho mẹ cuộc sống tốt hơn, thanh thản hơn vẫn còn bỏ dở?

Ta phải về thôi!

Chiều nay, từ văn phòng về, ta muốn lao đi thật nhanh. Chuyến xe vội vã rời bến, bỏ lại sau lưng bao bộn bề công việc, bỏ lại Hà Nội với bao bon chen, bỏ lại những ích kỷ vụn vặt, bỏ lại phố thị phồn hoa, hôm nay ta về với mẹ.

Hôm nay ta về ăn với mẹ một bát cơm, uống với mẹ một ngụm nước, đi với mẹ một đoạn đường, nói với mẹ một câu chuyện không đầu không cuối… Như thế nào cũng được, miễn là ta về với mẹ.

Mẹ à, con bỏ Hà thành bon chen này về với mẹ được không?

The post Bỏ lại những bộn bề trở về với mẹ appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
103343
Bánh Chưng – Nét văn hóa Tết Việt https://caphethubay.net/tan-van/banh-chung-net-van-hoa-tet-viet_103340.caphe Wed, 18 Jan 2023 02:17:04 +0000 https://caphethubay.net/?p=103340 Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ/ Cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh. Cây nêu, tràng pháo giờ đây đã trở thành dĩ vãng đẹp, duy chỉ có bánh chưng vẫn là một nét văn hóa đặc sắc không thể thiếu. Nói về sự ra đời và tập tục gói bánh chưng ngày Tết

The post Bánh Chưng – Nét văn hóa Tết Việt appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ/ Cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh. Cây nêu, tràng pháo giờ đây đã trở thành dĩ vãng đẹp, duy chỉ có bánh chưng vẫn là một nét văn hóa đặc sắc không thể thiếu.

Nói về sự ra đời và tập tục gói bánh chưng ngày Tết thì là cả một quá trình phát triển dài của dân tộc. Bánh chưng ra đời khi nền văn minh lúa nước được hình thành và trong ý thức hệ người Việt xuất hiện tập tục thờ cúng tổ tiên, thể hiện lòng biết ơn đối với cha ông và đất trời xứ sở. Theo dân gian, nguồn gốc bánh chưng liên quan đến truyền thuyêt về hoàng tử Lang Liêu-người con trai thứ 18 của vua Hùng đời thứ 6. Có lẽ, lời dặn dò của vị Thần trong giấc mộng của Lang Liêu đã nói lên ý nghĩa sâu sắc của chiếc bánh chưng: “…Vật trong Trời Đất không có gì quý bằng gạo, vì gạo là thức ăn nuôi sống con người. Con hãy lấy gạo nếp làm bánh hình tròn và hình vuông, để tượng hình Trời và Đất. Hãy lấy lá bọc ngoài, đặt nhân trong ruột bánh, để tượng hình Cha Mẹ sinh thành”.

123+ Hình Ảnh Bánh Chưng Đẹp Hấp Dẫn, Rộn Ràng Ngày Tết

Trải qua bao nhiêu tăng trầm của lịch sử, bánh chưng vẫn giữ được vị trí vẹn nguyên trong tâm thức của con người Việt Nam, vẫn gắn liền với nếp sinh hoạt thường ngày của người Việt. Trong xã hội hiện đại ngày nay, cuộc sống và công việc bận rộn, nhất là ở thành phố, không còn nhiều gia đình tự gói bánh chưng ở nhà, giới trẻ chúng tôi cũng không mấy ai được dịp phụ ông bà, bố mẹ gói bánh hay thức đêm Giao Thừa canh nồi bánh chưng nhưng Tết đến, xuân về, không thể thiếu đôi cặp bánh chưng trên bàn thờ nghi ngút khói hương.

Bánh chưng xanh mướt, dẻo và thơm mùi nếp mới đằng sau lớp lá xanh là cả sự kì công và tâm huyết của người gói. Để làm ra một chiếc bánh chưng ngon, phải cầu kì từ khâu lựa chọn nguyên liệu cho tới khâu gói bánh, luộc bánh. Thông thường bánh chưng được gói bằng lá dong tươi, lá được chọn phải là loại lá không non cũng không gìa quá. Gạo nếp, đỗ xanh, thịt lợn cũng phải lựa chọn thật kĩ lưỡng, gia vị tẩm ướp phải thật hài hòa, gói bánh chưng phải làm sao cho vuông vắn, đẹp mắt…Trong quá trình luộc bánh, phải canh chừng cho nước luôn ngập bánh ,thi thoảng phải lật giở những chiếc bánh ở trên để bánh chín đều hơn, tránh bị lại gạo. Bởi vậy, mỗi chiếc bánh chưng dâng lên bàn thờ là cả một tấm lòng thành kính, biết ơn của con cháu đối với ông bà tổ tiên. Những ngày giáp Tết, người ta tặng nhau cặp bánh chưng làm quà như một cách thể hiện tình cảm chân thành. Đối với những người con xa xứ, hình ảnh những chiếc bánh chưng cùng mâm cỗ tất niên đêm Giao Thừa gợi nhắc họ nhớ về gia đình,về tổ quốc, về quê cha đất tổ.

“Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ – cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh”, Tết của người Việt sẽ chỉ trọn vẹn khi có cặp bánh chưng trên bàn thờ gia tiên. Với tôi, Tết này sẽ trọn vẹn và ý nghĩa hơn khi lần đầu tiên tự tay tôi gói nên những chiếc bánh vuông vắn mà gửi vào đó những ao ước về một năm mới an khang – thịnh vượng trên khắp mọi miền quê nước Việt.

The post Bánh Chưng – Nét văn hóa Tết Việt appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
103340
Bắt vợ trên núi mùa xuân https://caphethubay.net/tan-van/bat-vo-tren-nui-mua-xuan_103332.caphe Fri, 13 Jan 2023 02:28:54 +0000 https://caphethubay.net/?p=103332 Đêm qua nằm trong chăn chàm ấm mới nhuộm, nghe cây mận bên chái nhà trình tường lợp ngói âm dương đã nở ra lách tách những bông hoa đầu tiên. Sáng ra mở cửa đi lấy cháo ngô cho ngựa trong chuồng, sương giá ùa vào nhà như suối. Sùng Thị Say bước ra

The post Bắt vợ trên núi mùa xuân appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
Đêm qua nằm trong chăn chàm ấm mới nhuộm, nghe cây mận bên chái nhà trình tường lợp ngói âm dương đã nở ra lách tách những bông hoa đầu tiên. Sáng ra mở cửa đi lấy cháo ngô cho ngựa trong chuồng, sương giá ùa vào nhà như suối. Sùng Thị Say bước ra ngỡ ngàng nhìn những cánh mận trắng muốt rung rinh trong gió lạnh. Hoa mận báo tin mùa xuân đã về. Thế là mùa xuân đã về trên núi. Mùa con chim queng quy bay đôi. Mùa con hươu nai gọi bạn tình. Mùa con trai cầm khèn đi bắt con gái về làm vợ.

Ngựa ăn xong, Sùng Thị Say cời hòn than đỏ trong bếp tro ấm, dùng cái ống thổi cho lửa cháy bùng lên, rồi ngồi khâu lại cái xà cạp cũ. Lửa giãn mấy nếp nhăn trên khuôn mặt Sùng Thị Say, lửa che mấy sợi bạc trên mái đầu Sùng Thị Say. Có cháu nội, cháu ngoại rồi thì cần gì cái mới, dùng váy cũ với xà cạp cũ cũng được mà, mấy tết trước đã bỏ không xem đi đánh yến, ném pao, có sao đâu.

Tục bắt vợ là gì? Nét đẹp hay vấn nạn của những bé gái rơi vào bi kịch hôn  nhân

Tiếng khèn ai gọi bạn lửng lơ bay qua bờ rào đá, bay qua khe vách nứa, lọt vào tai Sùng Thị Say khiến mũi kim đâm vào đầu ngón tay buốt nhói, người lâng lâng say như rơi tõm vào chum rượu ngô.

“…Khèn thơm như hơi thở
Khèn ngọt như lúa đòng
Chưa gặp mà đã nhớ
Chưa hẹn mà đã mong

Khèn sánh như mật ong
Khèn vàng như nắng mới
Quẩy tấu đầy nhớ mong
Mà chân người chẳng tới…”

Tiếng khèn tha thiết, bồi hồi làm Sùng Thị Say nhớ lại mùa xuân trước. Ngày ấy, Sùng Thị Say còn trẻ lắm như trăng mười sáu, xinh lắm như hoa mận chái nhà. Thứ bảy, mặc váy hoa, địu quẩy tấu đi chợ phiên Cán Cấu bán tam thất trồng trên núi. Đường dốc vừa đủ hai bàn chân bước, nhỏ như sợi lanh đông Sùng Thị Say đang xe thoăn thoắt trên tay. Trời rét như dao cứa mà tự nhiên Sùng Thị Say thấy nóng gáy. Ngoái đầu lại, thấy ánh mắt của một thằng trai như hai hòn than đỏ đang đốt phía sau. Mắt nó truyền hơi ấm làm cho má Sùng Thị Say ửng lên thẹn thò như hoa đào gặp rét. Sùng Thị Say dừng, nó dừng. Sùng Thị Say đi, nó đi. Cứ thế cho đến tận chợ phiên. Mầy phiên rồi vẫn thế. Chắc nó rình cả đêm, chờ gà rừng cất tiếng gáy đầu tiên, đợi Sùng Thị Say bước ra khỏi nhà là đi theo. Nó là Giàng Mí Lầu, nhà bên Thào Chư Phìn, cách nhà Sùng Thị Say mấy chục quăng dao, đi một lần con ngựa nghỉ chân. Nhà xa lắm mà nó rình giỏi thế, bao nhiêu phiên là bấy nhiêu lần đi theo, cứ như mùa xuân về là hoa mận nở, chẳng sai hẹn bao giờ.

Đến phiên chợ thứ năm, thì Sùng Thị Say không thấy Giàng Mí Lầu đi phía sau nữa. Cứ bồn chồn, lo lắng không yên. Hay là nó ốm nhỉ. Không, nó khỏe thế cơ mà, mắt sáng sao hôm, ngực vồng đá tảng. Hay là nó lấy vợ rồi. Tuần trước, bên Thào Chư Phìn chẳng có đám cưới là gì, có lẽ nào chứ. Cái chân Sùng Thị Say thì vội vã mà cái lòng thì trông ngóng. Thôi kệ đi, hơi đâu mà nhớ người dưng chứ, rõ buồn cười.

Gần đến chợ rồi, Sùng Thị Say rẽ vào bụi cỏ tranh ven đường thay váy áo mới, cuốn xà cạp mới, chải đầu, vấn tóc chặt hơn một tí. Cái gương be bé, xinh xinh cất trong quẩy tấu đem ra soi. Trong gương, mắt ai mà trong như sương mai, môi ai mà hồng như đào phai, da ai mà nõn như măng vầu thế nhỉ. Sùng Thị Say tự hỏi rồi mỉm cười rõ tươi. Bọn con trai, dù cưỡi ngựa thồ hay đi xe máy, dù đi với vợ hay tay không nhìn thấy Sùng Thị Say thì cứ phải liếc trộm một cái đã, Sùng Thị Say lấy làm thích lắm. Có thằng mải liếc quá, bị vợ đi cạnh véo cho vào hông một cái thật đau mới tỉnh, kêu ối lên rõ to.

Chuẩn bị rẽ vào cổng chợ, Sùng Thị Say bất ngờ bị một thằng từ phía sau tháo tuột quai quẩy tấu đang địu, cùng lúc đó một thằng khác ở đâu chạy ra ôm lấy bắp chân rồi bế thốc lên vai, lại còn một thằng nữa lấy dây vải điều buộc tay Sùng Thị Say trong lúc thằng kia vừa vác vừa chạy. Sùng Thị Say hiểu ra mình đã bị bắt về làm vợ, làm con ma suốt đời, trọn kiếp của dòng họ cái thằng đang vác mình. Sùng Thị Say giãy giụa và kêu khóc, mọi người đi chợ nhìn thấy cả, nhưng thật lạ chẳng ai ngăn cản đám trai để cứu lấy Sùng Thị Say yếu đuối, bé nhỏ, và tuyệt vọng. Lúc úp mặt vào vai áo thằng đang vác mình, Sùng Thị Say thấy mùi chàm hăng hắc thuốc lá, thấy mùi mồ hôi nồng nồng quả vả, hai thứ mùi sánh đặc như mật ong, tỏa ra ngây ngất như bùa mê. Ý nghĩ xoẹt ngang đầu Sùng Thị Say như tia chớp, thôi phải rồi thằng bắt mình chính là Giàng Mí Lầu, thằng hay đi theo sau mỗi buổi chợ phiên. Sùng Thị Say vui cái bụng quá, quả tim trong ngực cứ đập rộn ràng theo mỗi bước chạy của Giàng Mí Lầu. Sùng Thị Say chợt nhớ ra, có lần bà nội bảo, nếu yêu nhau thật lòng thì mới bắt vợ, bắt được vợ thì phải bắt được cả trái tim nó và nếu trong cuộc bắt vợ, cô gái nào khóc càng to và phản ứng càng quyết liệt thì sau này vợ chồng sẽ càng hạnh phúc và có bắt vợ thì thằng trai mới chứng tỏ được với đứa gái về tình yêu và lòng dũng cảm của mình. Vì vậy, Sùng Thị Say mặc dù rất thích nhưng giả vờ giãy giụa và kêu khóc to hơn cả lúc bị bắt ở ngoài cổng chợ nữa. Hai thằng trai chạy phía sau thở hổn hển như ngựa thồ vượt dốc, một thằng đeo quẩy tấu, một thằng xách giày thêu tuột ra của Sùng Thị Say. Giàng Mí Lầu cướp được vợ nên chạy nhanh quá, chạy khỏe quá làm cho hai thằng bạn không đuổi kịp. Đến gốc cây pơ mu cạnh chợ trâu, Giàng Mí Lầu bế Sùng Thị Say lên con ngựa đã đóng yên cương, thắt nơ đỏ đợi sẵn. Sùng Thị Say ngồi nghiêng, váy như hoa nở xòe rực rỡ đón nắng. Giàng Mí Lầu ngồi sau, một tay giữ cương, một tay đặt nhẹ vào vòng eo con kiến của đứa gái mới bắt. Ngựa chạy một đoạn, Giàng Mí Lầu khẽ thì thầm vào tai Sùng Thị Say: “Làm vợ anh nhé!”. Lời thương như gió thổi. Lời thương như mây bay. Lời thương như suối chảy. Lời thương như núi đầy. Sùng Thị Say khẽ cúi đầu không nói. Trong lòng có chim hót. Trong lòng có hoa nở. Trong lòng có hội mở. Trong lòng có bướm vờn. Ngồi trên ngựa, mà cảm tưởng vó ngựa không hề chạm đất, trôi bồng bềnh trong sương.

Sùng Thị Say bị bắt về nhà Giàng Mí Lầu ba ngày. Ba ngày không phải cõng nước, chẻ củi, thái cỏ, dệt vải. Đến bữa ăn, mẹ Giàng Mí Lầu đưa cơm canh qua ô cửa sổ lỗ vuông mờ trắng hơi sương. Cửa buồng khóa trái để Sùng Thị Say không thể trốn về nhà, mà nếu không khóa trái thì Sùng Thị Say cũng chẳng thích trốn nữa, chỉ thích làm ma nhà họ Giàng, đẻ cho nhà họ Giàng một đàn con, để con trai lớn lên lại đi bắt vợ như bố, để con gái lớn lên lại đi chợ phiên như mẹ.

Nhà Giàng Mí Lầu cũng nghèo, không đủ bạc trắng, rượu tăm, lợn béo thách cưới theo tục lệ người Mông, nên Giàng Mí Lầu không vội ngỏ lời thương với Sùng Thị Say mấy phiên chợ trước. Lời thương ấy nói bằng mắt, bằng tim chứ không nói bằng lưỡi. Ba ngày sau, Giàng Mí Lầu đưa Sùng Thị Say về nhà bố mẹ vợ xin cưới. Tiền thách cưới được giảm đi một nửa. Bố mẹ vợ ưng con rể lắm, khen mắt nó sáng, mặt nó hiền. Bố vợ bảo nó không bắt con Sùng Thị Say, đến nhà xin cưới tao cũng chỉ thách thế thôi. Mẹ vợ tủm tỉm nói, ngày xưa ông bắt vợ, bố mẹ vợ cũng giảm cho một nửa tiền thách cưới còn gì. Tiềng cười làm tan giọt sương đầu lá quế rơi xuống kẽ đá sau nhà nghe thánh thót, gọi mặt trời lên lấp ló trên đỉnh Quan Thần Sán băng tuyết. Rượu ngô hâm nóng để bố vợ thết con rể. Rượu rót tràn bát sóng sánh, khói xanh bay lên đọng vào mái ngói âm dương, ngấm sang cột gỗ trình tường thứ men xuân ngây ngất.

Sùng Thị Say nhớ lại, vẫn phơi phới như thời còn trẻ. Ngoài đường tiếng khèn gọi bạn bay vào đậu trên cành hoa mận trắng muốt. Mưa bụi giăng khắp trời mỏng tang nét mày sơn nữ đánh thức búp chồi xanh biếc. Con trai út của Sùng Thị Say là thằng Giàng Mí Vàng đang chuẩn bị xách khèn đi chợ phiên, sắp tết rồi. Sùng Thị Say sẽ nói với con trai lời dặn của bà nội khi xưa về phong tục bắt vợ để nó biết, nó lớn rồi mà, biết đâu chợ phiên này…
Lại một mùa bắt vợ đã về trên núi mùa xuân…

The post Bắt vợ trên núi mùa xuân appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
103332
Mùi tết quê https://caphethubay.net/tan-van/mui-tet-que-2_103330.caphe Fri, 13 Jan 2023 02:23:15 +0000 https://caphethubay.net/?p=103330 Dường như tôi đã đánh mất mùi Tết từ những năm rời bỏ thôn quê để về thành thị. Thật khó diễn tả bằng lời rằng cái “mùi Tết” ấy là mùi gì, chỉ có người nhà quê mới ngửi được, khi trên bàn thờ trưng bánh trái, hoa quả chuẩn bị cho chiều 30

The post Mùi tết quê appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
Dường như tôi đã đánh mất mùi Tết từ những năm rời bỏ thôn quê để về thành thị.

Thật khó diễn tả bằng lời rằng cái “mùi Tết” ấy là mùi gì, chỉ có người nhà quê mới ngửi được, khi trên bàn thờ trưng bánh trái, hoa quả chuẩn bị cho chiều 30 cúng ông bà. Mùi Tết là một thứ mùi khác với mùi hương mà trong năm chỉ ba ngày Tết ở nhà quê mới có. Dù sống ở đâu, những ngày giáp Tết, những lo toan, phiền muộn cũng tạm gác một bên, chờ ra giêng rồi hãy tính, lo ăn Tết cái đã!

Tái hiện hình ảnh Tết xưa – lưu giữ những giá trị truyền thống tốt đẹp |  Báo Dân tộc và Phát triển

Tôi xa quê đã lâu, nhưng dù ở bất cứ nơi đâu và cho dù đời sống có khó khăn thế nào, vẫn phải ăn Tết trong những điều kiện mà mình có được, vì dẫu sao, mỗi năm chỉ có… một lần Tết!

Tết nông thôn vui hơn thành thị, chỉ việc 30 Tết nghe tiếng eng éc của heo là nhớ nồi thịt kho măng cuốn bánh tráng, nghe tiếng quang quác của gà là biết thực đơn. Và, trước sân nồi bánh tét sôi sùng sục ngun ngút khói, những hình ảnh ấy nông thôn mới có mỗi năm một lần. Nhìn nông thôn vào Tết như khoác lên mình bộ áo mới, ngoài vườn cây cỏ đâm chồi nảy lộc, hoa lá tốt tươi, trong nhà lư đồng, nồi niêu xoong chảo, chén bát, ly tách, cửa nhà… sáng choang. Và, hình như Tết làm cho con người ta rộng rãi hơn, yêu thương hơn, và từ bi hơn!

Sài Gòn cách quê tôi non hai trăm cây số, một tỉnh cuối Trung đầu Nam, nhưng với thời buổi “tốc độ” và phương tiện hiện đại như hiện nay thì hai trăm cây số ấy chẳng “nhằm nhò” gì cả. Ấy vậy mà bao nhiêu năm rồi tôi lại không về được để ăn Tết chính nơi chôn nhau cắt rốn của mình! Trong tâm thức mỗi người, cho dù ai có sang giàu đến đâu, nhưng ăn Tết trên mảnh đất quê hương thứ hai thì cũng thấy bớt đi thi vị của ngày Tết, không như ngay chính nơi mình sinh ra và lớn lên, đầy ắp những kỷ niệm của những ngày đầu trên, xóm dưới, nhà nhà, người chộn rộn chuẩn bị ăn Tết.

Tôi ăn Tết ở Sài Gòn mấy chục năm qua tuy không đến nỗi nào, nhưng nói thật với lòng mình rằng vẫn cảm thấy thiêu thiếu cái gì ấy… Vật chất, tình cảm, tinh thần? Không. Không thiếu. Chỉ thiếu… mùi Tết mà ở bất cứ nhà quê nào cũng ngửi được cái mùi Tết ấy.

Tôi là một đứa bé con nhà nghèo: “… Mới tháng ba đã ngóng mong đến Tết! Để được ăn cơm no có thịt. Một bữa một ngày…” (Thơ Phùng Quán). Trong tôi, Tết, nhiều khi chỉ để được mặc quần áo mới, được ăn ngon, ăn no hơn ngày thường. Năm ba ngày Tết, dù giàu hay nghèo cũng phải ráng có hoa quả đơm trên bàn thờ tổ tiên, sắm một mâm cơm cúng chiều ba mươi Tết. Ngày ấy… tôi quanh quẩn bên mâm cúng, nhìn những cây nhang, mong chúng mau tàn (thường thì nhang tàn, coi như tổ tiên ông bà đã xơi xong) nhìn con gà, miếng thịt mà thèm chảy nước miếng, đợi người lớn nói “xong rồi, dọn xuống” là như mở cờ trong bụng “ăn một bữa có thịt”, và những ngày sau đó lại trông mau hết Tết để… được ăn những đồ cúng trên bàn thờ!

The post Mùi tết quê appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
103330
Tết, nhớ ba https://caphethubay.net/tan-van/tet-nho-ba_103327.caphe Fri, 13 Jan 2023 02:19:48 +0000 https://caphethubay.net/?p=103327 Khi Tết đã tràn về khắp nẻo đường Việt Nam, những người Việt xa quê như tôi vì nhiều lý do không thể trở về nhà đúng dịp mùa xuân, có lẽ cũng đang nhớ Tết đến ngẩn ngơ. Ngồi nhìn tuyết bay đầy trời ngoài ô cửa kính giữa Bắc Âu lạnh lẽo, chợt

The post Tết, nhớ ba appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
Khi Tết đã tràn về khắp nẻo đường Việt Nam, những người Việt xa quê như tôi vì nhiều lý do không thể trở về nhà đúng dịp mùa xuân, có lẽ cũng đang nhớ Tết đến ngẩn ngơ.

Ngồi nhìn tuyết bay đầy trời ngoài ô cửa kính giữa Bắc Âu lạnh lẽo, chợt nhớ sao là nhớ những gương mặt thân quen, nhớ côi mai già trước sân, mùi hoa vạn thọ, mùi quýt hồng, bánh tét, dưa kiệu… cứ tưởng tượng ra khung cảnh tết quê nhà và ước ao giá như giờ này, nơi ấy… có mình.

1001 bài thơ Xuân Xa Quê hay, thơ ngày Tết nhớ cha mẹ và gia đình | IINI  Blog

Có lẽ khi tuổi càng nhiều, thì niềm mong mỏi được trở về nhà đón Tết càng cháy bỏng, thiết tha. Khi mà quỹ thời gian của đời người ngắn lại, người ta càng trân quý hơn hai tiếng “gia đình” và những dịp sum vầy. Với tôi, mỗi cái Tết là một lần nhớ, một lần cúi đầu mặc niệm ba tôi.

Mất ba, Tết trong tôi đã mất đi một nửa mong chờ và niềm hân hoan vui sướng. Nhớ những ngày còn đủ đầy ba mẹ, Tết luôn mang đủ mùi vị và màu sắc. Nhớ ba với nụ cười hiền khô ngồi nhìn bọn tôi gói bánh tét, nướng bánh phồng hay chơi trò cá ngựa… cứ đi ra rồi lại đi vào, dù không nói lời nào nhưng tôi biết ba vui lắm.

Nhớ những đêm muộn về đến nhà khi bắt chuyến xe gần nhất có thể trong ngày làm việc cuối cùng trước khi nghỉ Tết, có lẽ ba đã chờ đợi rất lâu để lắng nghe tiếng xe ôm dừng lại ngoài ngõ và ra mở cửa cho đứa con xa nhà trở về đón mùa xuân sum họp. Lần nào cũng thế, chỉ cần xe dừng lại chưa đầy chục giây là đã nghe thấy tiếng bước chân ba ra mở cửa. Cảm giác ấy, thân thương và gần gũi lắm, nó khiến cho người xa quê cứ mong đợi ngày về.

Nhớ mẹ những ngày tháng chạp tỉ mẩn ngồi lặt lá mai, nhẹ nhàng và yêu thương như thể chỉ mạnh tay chút thôi là làm những nhánh mai đau. Mẹ bảo, mai cũng có linh hồn, cũng biết đợi mùa xuân mà thay áo mới, nên hãy yêu cây như thể yêu người. Giờ sống xa quê, cứ nhìn thấy một sắc hoa vàng là lại nghe lòng dâng sóng, nhớ những nhành mai nở rực cả góc trời quê.

Hôm nay là mùng 3 Tết Việt Nam, bần thần nhớ ba – người thầy vĩ đại nhất của đời tôi. Tôi vẫn nhớ ba hay bảo: Mùng 1 tết Cha, mùng 2 tết Mẹ, mùng 3 tết Thầy. Ngày xưa cứ sáng sớm mùng 3 tết là ba lại châm bình trà nóng và sửa soạn dĩa bánh mứt ngon ra ngồi trước sân nhà, dưới cội mai già, một mình với hai chiếc tách cứ được châm trà đều đặn. Đó là thời gian ba dành cho người thầy mà ba kính trọng nhất, người đã hun đúc ước mơ cho ba bước vào đại học chuyên toán.

Những ngày mùng 3 Tết nhà tôi lúc nào cũng đông khách. Đó là những thế hệ học trò của ba, những đứa con xa xứ về thăm người thầy giáo mà họ rất mực yêu quý. Có người là doanh nhân thành đạt, có người là ca sĩ nổi danh, đạo diễn tên tuổi, hay bác sĩ, kỹ sư… cũng có người là nhà giáo như ba tôi. Tất cả đều như những cô cậu học trò nhỏ ngày nào, lễ phép và thành kính vòng tay “thưa thầy, em/con mới về!”.

Ba nhận được danh hiệu Nhà giáo Ưu tú vào Ngày nhà giáo năm ấy. Và những tấm bằng khen, huy chương vì sự nghiệp giáo dục trải dài theo năm tháng như một “địa điểm tham quan” cho các thế hệ học trò vào mỗi dịp mùng 3 Tết. Họ đọc từng dòng, có người mắt long lanh nước, tự hào về người thầy, thần tượng của mình.

The post Tết, nhớ ba appeared first on Cà Phê Thứ Bảy.

]]>
103327