Bảy mươi chưa phải là già
Tuổi này là tuổi lão ta dậy thì
Sáu mươi còn vẫn thiếu nhi
Bảy mươi là tuổi lão đi vào đời
Bắt đầu cho cuộc rong chơi
Dốt nát, kém cỏi lại đòi khoa trương
“Buồi” Hiền – là nỗi đau thương
Tàn phá chữ Việt, một phường giáo sư?

Tướng dâm, cái mặt rõ bư
Một đời vô dụng, ngu từ sơ sinh
Đến già vẫn thói thần kinh
Sáng tạo những thứ giật mình, phát khinh
Ít năm rồi cũng chết sình
Để lại một đống thúi ình cháu con
Thì thôi sống những năm còn
Trên răng, dưới….dưỡng hai hòn xanh xao