Đôi chân tập tễnh, tiếng rao đêm
Giỏ bánh gai thơm tay em mềm
Thân người em khuyết tâm không khuyết
Nguyện chở che em một đời êm.

Lặng lẽ đợi em từ phố xa
Ánh đèn hiu hắt bước đời qua
Một người đàn ông thân khiếm khuyết
Bàn tay không ngón, thiếu mẹ cha.

Nghị lực sống của cô gái khuyết tật từng bị xâm hại

Bốc vác hàng hóa tới đêm khuya
Lả người vì đói ngất bên rìa
Bánh gai thơm nóng từ cô gái
Phận đời khốn khổ đến sẻ chia.

Bàn tay em nắm bàn tay tôi
Ngón tay chẳng có, lại đan rồi
Em bước cùng tôi trên đường vắng
Ba cẳng kề cạnh, thế nên đôi.

Cứ ngỡ trời thương số hẩm hiu
Hai trái tim son một túp liều
Nương tựa vào nhau cho hết kiếp
Ngờ đâu hạnh phúc bóng liêu xiêu.

Năm ấy bão lũ về qua đây
Giỏ bánh trên tay nóng vơi đầy
Em cố kiếm tiền ăn qua bữa
Giông cuốn em rồi chẳng còn thây.

Bão tan, gió lặng về thôi em
Ngơ ngẩn chờ em bên bậc thềm
Hương còn vấn vương nơi sống mũi
Chẳng cho em được đời ấm êm.

Thất vọng hòa cùng nước mắt cay
Thay em bầu bạn là men say
Bàn tay cụt ngón ôm chất chứa
Còn ai bên cạnh để giãi bày?

Một liều bả chuột pha rượu trắng
Một hớp nhẹ nhàng nuốt thẳng băng
Chàng trai không ngón đùng co giật
Thêm một người tới cõi vĩnh hằng.

Có một bàn tay nắm bàn tay
Bàn tay khiếm khuyết, bàn tay say
Một bàn chân bước bên lặng lẽ
Ba cẳng sánh đôi tiếp duyên này.

Bàn tay cụt ngón, chuyến hàng đêm
Đôi chân vững chãi bước êm đềm
Thân người anh khuyết tâm không khuyết
Nguyện kề bên cạnh một đời êm.