Anh được về giữa lòng Thành Nam
nghe thăm thẳm làn dân ca Xứ Nghệ
Giọng em hát ngọt ngào yêu đến thế
sao lần đầu mà như dễ đã lâu

Chút men tình say nghiêng nước sông Đào
xô tay chèo chênh chao miền Hải Thịnh
Em chẳng còn thơ làm điều ngộ nghĩnh
anh đem thơ rắc thính thổi hồn em

Không có mô tả.

Bởi tại anh nên hồ Vị ướt mèm
Để chiều mưa trên lối quen trơn trượt
níu Cố Đô bàn chân không cất bước
Thành Nam ơi! Anh ước được ngày xưa

Cổ Lễ hẹn em mình vãn cảnh chùa
cùng thăm nơi Vua Trần dựng nghiệp
Quên sao được giọng Thành Nam da diết
ru anh nghe biền biệt một câu Hò…

Ninh Bình, 6.2022

Trần Lộc