Bình minh đang ngái ngủ
Dụi mắt phía đằng đông
Lục tục họ nhà ong
Gọi nhau đi tìm mật
Đàn bướm đang ngủ gật
Nghe xôn xao quanh nhà
Giật mình vội bay ra
Chẳng kịp lau bụi phấn
Mặt mày đến là bẩn
Miệng liên tục chê bai
Kẻ ngốc mới miệt mài
Thức khuya rồi dậy sớm
Ta suốt ngày đùa giỡn
Vẫn chẳng thiếu cái ăn
Sao phải cất đầy ngăn
Lỉnh kỉnh mang cho nặng
Ong bảo mình cố gắng
Dành mật đến mùa đông
Rét chẳng lo đói lòng
Quây quần chơi trong tổ
Nghe xong bướm xấu hổ
Hoá ra tại mình lười
Nên đàn con ra đời
Phải làm sâu ăn lá.