Tháng bảy về mưa bay lất phất
Lưng trời nghiêng giọt ngắn giọt dài
Cơn gió lạ thì thầm câu hát
Nhip tim đời vương vấn trao ai.
Tháng bảy về bâng khuâng nỗi nhớ
Bến sông xưa áo tím đợi chờ
Hoàng hôn xuống chiều vàng rực rỡ
Sương Hoàng Thành muôn thuở giăng tơ.
Em bước vội qua cầu Thượng Tứ
Nón nghiêng nghiêng tha thướt trang đài
Vô tình chạm tim người lữ thứ
Để đêm về xao xuyến mắt nai.
Trăng Vỹ Dạ la đà sương khói
Hàn có còn mơ bến sông quê
Vườn trúc ngọc thì thầm như hỏi
Người xưa đâu sao mãi chưa về?
Sông lành lạnh bốn bề thương nhớ
Thuyền trăng xưa quên cả hẹn thề
Câu thơ vỡ còn vương duyên nợ
Mộng theo Hàn viết tiếp đam mê!
Ngũ Ánh Tuyên