Em đi ngang đời ta
Thấp thoáng cánh buồm trên dòng sông cạn
À không, dòng sông đã trơ đáy bao mùa
Những giọt ẩn ức cuối cùng cũng lặn sâu trong đáy mắt
Ta vung tay thả neo yêu thương vào ký ức
Cơn sóng lòng tức tưởi gầm lên từng trận ngỡ phong ba

Chiếc thuyền kiêu ngạo chắc chắn vẫn ở đâu đó ngoài khơi xa
Hương mặn nồng phảng phất trong gió lộng
Ta thương trăm ngàn nhánh sông cứ ngỡ mình dài rộng
Dốc hết lòng đổ vào biển những mông lung
Ôi những chân trời, những chân trời bất tận
Đôi mắt nào u uẩn sóng trầm luân.