Có một ngày thành phố nằm không
Thành phố này rộng quá phải không Chân đi mỏi mà sao trông chẳng thấy Dáng ai gầy với đôi phần tất bật Còn lại một phần chắc để nằm không. Rồi một ngày thành phố bước vào đông Mây cũng thôi lòng vòng
Thành phố này rộng quá phải không Chân đi mỏi mà sao trông chẳng thấy Dáng ai gầy với đôi phần tất bật Còn lại một phần chắc để nằm không. Rồi một ngày thành phố bước vào đông Mây cũng thôi lòng vòng
Kìa con rùa, anh có thấy không anh? Giữa hồ nước long lanh ôm lấy gió. Con rùa chơi vơi nhìn về nơi đó. Mà không ai nhìn thấy nó bao giờ. Rùa bơ vơ vì hững hờ năm tháng. Nhuộm nắng vàng phủ
Có điều gì hãy tâm tình cùng biển Tiếng rì rào sẽ xoa dịu nỗi cô đơn Và ngoài kia là mạch ngầm sóng vỗ Tiếng ầm ầm làm thức tỉnh con tim Cuộn trào, cuộn trào âm thanh xoa dịu Biển trước em,
Khi em chạm phải một nỗi buồn Thì em sẽ chọn một cách buôn Người ơi xin hãy mau ra giá Kẻo nỗi buồn kia tuột mất tay Khi em chạm phải một nỗi buồn Thì em sẽ chọn một đám mây Rồi mang
Nhiều khi em muốn làm thành phố, để được anh nhìn ngắm mỗi ngày, để được nâng đôi bàn chân lạnh, giữa đêm mưa thành phố buông mình. Nhiều khi em muốn làm thành phố, để được ôm anh trọn vòng tay, để được
Em muốn đi qua những ngày mưa Để thân vừa với vòng tay ấm Nỗi ấp ôm từ những ngày xưa ấy Cùng cơn mưa dâng mãi chưa đầy Em đã đi qua những ngày mưa Trên con đường sớm trưa anh vội Anh
Anh là nắng, đối với em là thế Em say mê, ngắm nghía mỗi ngày Em gặp anh. Hai người xa lạ Một chuyện tình sắp nhen nhóm rồi đây Nhưng em vẫn không bao giờ hiểu Mắt anh xanh xa lắm bóng hình
Con đường này bao lần em đứng đợi Một người thương chưa từng đến bao giờ Nếu đợi chờ là trái đắng của tình yêu Em xin nếm đến tận cùng không hối tiếc Người nào biết, người đâu nào có biết Nỗi tương
Còn lại gì khi nắng đã bỏ đi cùng với anh vào một ngày cuối hạ Em thôi bước để rồi gục ngã ở bên sông, trông thấy nắng chưa xa. Còn lại gì khi em đã đi qua đoạn đường vắng, chiều tà,