Anh là nắng, đối với em là thế
Em say mê, ngắm nghía mỗi ngày
Em gặp anh. Hai người xa lạ
Một chuyện tình sắp nhen nhóm rồi đây
Nhưng em vẫn không bao giờ hiểu
Mắt anh xanh xa lắm bóng hình em
Em quằn quại trong cơn đau đi tìm kiếm
Nửa đời mình. Em chợt nhận ra
Anh là nắng và em cũng là nắng
Em và anh cùng ở một nơi xa
Ta gặp nhau vì ta nóng bức
Ta mãi tiến gần nhưng chẳng chạm được nhau
Em hiểu ra rồi nên chẳng trách anh đâu
Anh cứ hãy là nắng đi để em thấy mình là nắng
Rồi một ngày em lại cùng anh
Đi về nơi chúng ta cùng xuất phát
Nơi bắt đầu tia nắng của nhân gian