Nhìn về phía không nhau
Còn nguyên màu vụn vỡ
Nỗi đau hằn nhịp thở
Thời gian nào phôi phai
Nhìn về buổi sớm mai
Bình minh nào đâu tới
Vây quanh mình đêm tối
Hơi ấm bờ môi em
Nhìn về phía bình yên
Nụ cười em rạng rỡ
Anh một đời mắc nợ
Nào trả hết tình say
Anh một đời thương vay
Một đời ôm gối mộng
Một đời anh đang sống
Như là mộng phù vân
Rã rời đêm ái ân
Tiếng mưa buồn tê tái
Anh siết ghì ân ái
Như sợ tình phôi pha
Ở phía cuối trời xa
Năm tháng nào thoáng vội
Lời thương yêu hấp hối
Rong rêu mùa không nhau
Tim mình chợt nhói đau
Mảnh linh hồn tiều tụy
Mang tiếng đời bi lụy
Cứ mặc người khen chê
Đêm dài, đêm lê thê
Ngón tay vàng khói thuốc
Chôn vùi niềm mơ ước
Trọn kiếp đành chia phôi.
Phương Trịnh