Ngôi nhà cũ bao năm con trở lại
mái ngói buồn trầm mặc gót thời gian
tường vôi trắng nứt mình hoen thớ gạch
mưa hạ mùa khóc vạt áo chưa tan

Ngày Ngoại đi khóm nhài kia lụi cánh
sầu con ve cũng rạc tiếng tạ từ

Sau khi trở lại thành phố chồng tôi muốn bán căn hộ chung cư để trả nợ cho  bố mẹ

con dẫu biết người nay là thiên cổ
rặng tre ngà chiếc võng vẫn đung đưa

Rồi hôm nay con về bên nguồn cội
thềm rêu hoang chân phủ một dấu giày
cơi trầu bạc cối đồng phai sắc nắng
án hương này dâng một nén trầm nhang!