Tôi đang ngồi lặng trước ao bèo
Thì Người cất tiếng nói: chào cô!
Cho tôi hỏi thăm đường về xóm
Nhà ai? Xin bác nói rõ tên!
Nhà người muốn đến lại cạnh bên
Nhà tôi. Chỉ cách một bức tường
Đường không thẳng lắm để tôi dẫn
Cảm ơn cô gái có lòng nhân!
Trên đường Người kể chuyện xa gần
Hỏi tôi tuổi đã mấy mùa xuân
Năm nay hai bảy. Mình hai tám
Học xong ra trường lo lập thân!
Người bước vào nhà. Tôi lại ra
Ao gần mà ngỡ đường rất xa
Không hiểu vì sao buồn vô cớ
Tim cựa mầm gì chẳng biết tên…
Hoa nở hoa tàn sáng chiều thay
Thấm thoát ba tháng kể từ ngày
Tự dưng gặp gỡ Người không biết
Ý ta nghĩ người, xa lạ ơi!
Một ngày buổi sáng tôi lại bên
Giá vẽ đem hoa hoạ vÀo tranh
Bỗng nghe giọng nói: chào cô bé!
Xin chỉ cho tôi đến đường quanh
Vẫn màu áo trắng như ngày cũ
Vẫn ánh thông minh hiện
nét ngời
Em sẽ dẫn anh đi đường tắt
Đường quanh lúc về sợ anh quên
Chẳng dấu gì em tôi đã tin
Bao ngày em vẫn nhớ tên mình
Cho tôi cùng bước đường chung với
Suốt đời tôi lạc… Em đừng quên!
Đường thẳng mà sao lắm gập ghềnh
Để tim cũng nảy điệu chênh vênh
Nghe lòng ấm áp tôi nhìn xuống
Vai Người – đầu mình đã tựa bên