Đêm cuối cùng mình bên nhau phải không
Từng cơn gió đầu đông lạnh quá đỗi
Chia tay nhau theo chiều dài giận dỗi
Chấm dứt cuộc tình nhiều nỗi trái ngang
Giọt trăng khuya ngấn lệ nhỏ lổ loang
Hàng cây sầu bẽ bàng chơi vơi lá
Nước mắt em tuôn như mưa rơi lã chã
Ướt đẫm vai anh thương quá một cuộc tình
Nhớ thuở bên nhau như bóng với hình
Bờ biển quê hương chúng mình hò hẹn
Anh quên làm sao thuở xưa thèn thẹn
Lần đầu tiên len lén trộm nụ hôn
Kỷ niệm cũ có ai nỡ vùi chôn
Tháng ngày xanh ru hồn ta thổn thức
Có một thời tim như nổ tung trong ngực
Ngắm nhìn em rạo rực lửa tình nồng
Nhưng nào ngờ tất cả về số không
Đời đổi thay hay má hồng thay đổi
Những lời hứa của một thời nông nổi
Tựa gió thu bay lạc lối khuất xa mờ
Anh linh cảm rằng em đã hững hờ
Anh tìm em làm ngơ em tránh mặt
Cái bắt tay nhau sượng sùng không chặt
Cõi lòng anh se sắt quá em ơi
Có duyên không phận sẽ chẳng thành đôi
Rồi đến lúc tình chia phôi đôi ngả
Không trách em chỉ riêng anh buồn bã
Tái tê lòng rệu rã mảnh hồn xiêu
Đêm cuối cùng khâm liệm một tình yêu
Nói đi em những điều cần trăn trối
Để ngày mai sang ngang chia hai lối
Không băn khoăn mắc lỗi đã phụ tình
Cầu chúc em hạnh phúc mãi tươi xinh
Cảm ơn nhé cuộc tình dang dở ấy
Anh sẽ mạnh mẽ hơn hiên ngang đứng dậy
Sau cơn bão lòng lại rực cháy khát khao.