Trong một ngôi làng nọ, có một gia đình nghèo khó bần hàn, người cha vì không có tiền, thường lợi dụng ban đêm lẻn vào vườn rau nhà hàng xóm hái trộm. Hôm đó, anh ta đưa cậu con trai đi cùng. Khi người cha vừa mới nhổ một cây củ cải, đứa con bỗng nhiên ở sau lưng khẽ kêu:
– Cha ơi, có người nhìn thấy kìa!
Cha của cậu kinh hãi, ngó nhìn bốn phía, hoảng hốt hỏi:
– Người đó ở chỗ nào?
Đứa trẻ vừa chỉ tay lên trời, vừa trả lời:
– Cha xem kìa, là mặt trăng đang nhìn cha đó!
Người cha nghe con trai nói vậy, anh sững sờ, cảm thấy hối hận vì hành vi của mình. Có chút hụt hẫng, nhưng lại có chút vui mừng, anh lặng lẽ dắt tay con trai đi về nhà. Dọc đường về, anh thầm nghĩ: “Trộm cắp là gây nghiệp rất lớn, có lẽ là ông trời từ bi, mượn miệng con trai để giúp mình tỉnh ngộ, từ nay phải sửa sai hướng thiện”.

Tìm đọc bài thơ Trăng Thơ (Võ Ngọc Cẩn) hay, giàu ý nghĩa - Luật Trẻ Em

Về phía chủ nhân của vườn rau, vì thường bị mất trộm, anh ta vô cùng tức giận, đêm hôm đó đã sớm núp ở phía sau để rình bắt kẻ trộm. Anh ta nghĩ thầm: “Tên trộm này thật đáng ghét, nhất định phải tóm gọn”. Khi anh ta nhìn thấy có kẻ trộm lẻn vào, đang định hô hoán bắt trộm thì nghe được câu nói của đứa trẻ, anh sững người.
Dưới ánh trăng, người chủ vườn rau nhìn thấy được mặt của tên trộm, biết gia đình anh ta là gia đình nghèo khó trong thôn. Nhìn thấy hai cha con hắn lặng lẽ dắt nhau rời đi, anh ta cũng bất giác ngẩng đầu nhìn ánh trăng, im lặng không nói gì. Về nhà, anh ta đem chuyện kể với vợ, vợ anh nói:
– Mặt trăng kia chẳng phải cũng đang nhìn anh sao?
Cả đêm hôm đó, người chủ vườn rau trằn trọc không sao ngủ được. Đến trưa hôm sau, anh ta chạy đi tìm hai cha con người ăn trộm kia, nói:
– Này anh kia, nhà tôi hiện đang cần tìm thêm người làm, anh có thể nhận làm được không? Ngoài tiền công, tôi còn có thể cho anh một ít đồ ăn để mang về nhà.
***
Đêm hôm sau, người cha nghèo kia nắm tay con trai, lặng lẽ ngồi ngắm trăng, bỗng đứa trẻ nói:
– Cha ơi, cha nhìn xem. Là trăng đang cười kìa.
Lúc này ở nhà, người chủ vườn rau cũng đang cùng vợ ngồi ngắm trăng, anh mỉm cười:
– Ánh trăng đêm nay thật đẹp. Mình có cảm thấy trăng đang cười với chúng ta không?

Diệu Hiền (Sưu tầm)