Xin núi sông trẻ lại
Cánh hoa đời thanh trong
Đâm chồi xanh nhân ái
Hạt từ tâm vàng đồng
Xin mùa xuân dừng lại
Đời trổ nhánh yêu thương
Nụ tầm xuân em hái
Gieo tình đậm sắc hương
Nắng vàng ươm mùa cũ
Có về sưởi tình quê
Bà con nơi rốn lũ
Đang lạnh buốt tứ bề
Cánh gió đừng rong ruổi
Dịu dàng như nắng mai
Thổi hồn quê xanh tuổi
Sáng chiều vui luống khoai
Thơ không ngăn được lũ
Thơ không tránh bão giông
Thơ hương tình vừa đủ
Nắm tay người qua sông
Gởi tặng nhánh bình an
Từ tâm trong nguyện khởi
Nghe hơi người thở ran
Trời khuya lau mắt vội
Có bắt tay thần chết
Mới thương ngày nắng trong
Sinh tử không chấm hết
Là chân bước đường vòng
Níu mùa xuân trẻ lại
Trang giấy viết ê a
Võ vàng tia nắng trải
Ngọn yên bình đâu xa.