Trăng vừa lên khỏi ngọn cây
Gốc đa… Cuội đã ngồi ngay đấy rồi
Cuội đi hỏng mặt trên trời
Bỏ quên dưới đất những lời mẹ khuyên
Thắp đèn em viết ngoài hiên
Từng con chữ đẹp hiện lên sáng ngời
Khuya em cất sách đi rồi
Kìa sao Cuội vẫn còn ngồi gốc đa?
Nguyễn Văn Thắng