Mai con về gặt lúa không
“Mai con về gặt lúa không?” Tiếng mẹ như ngọn khói đồng chợt cay Tự dưng nước mắt rưng đầy “Con giờ bận quá... thương thầy thương em”. Xa nhà chẳng thể nguôi quên Mẹ bê rau lợn cười bên bờ rào Thương câu
“Mai con về gặt lúa không?” Tiếng mẹ như ngọn khói đồng chợt cay Tự dưng nước mắt rưng đầy “Con giờ bận quá... thương thầy thương em”. Xa nhà chẳng thể nguôi quên Mẹ bê rau lợn cười bên bờ rào Thương câu
Gió mùa Đông Bắc tràn về, trời đổ cơn mưa thông báo những ngày rét mướt đã đến. Ngoài phố thưa thớt người đi, chỉ còn những hàng cây trầm ngâm và ánh đèn nhòe nhoẹt. Đang tưởng tượng về nơi quê nhà: chắc
Chiều nay khóc giữa làng quê Bà đâu chẳng gọi tôi về ăn cơm Hay bà hoá ngọn khói rơm Còn cay sống mũi, còn thơm mùi trầu... Nhớ ngày mưa đổ bên cầu Nhường tôi cái nón đội đầu bà che Tôi thương