Quê hương, ấy là những mái nhà ngói, nhà tranh thấp thoáng sau luỹ tre làng, trước sân có hàng cau một đời đứng thẳng dơ nõn lên trời như dơ ngọn bút viết vào mây,
sau nhà là xum xuê vườn quả bốn mùa thơm phức na, mít, ổi, hồng, thơm lừng chuối tiêu trứng cuốc cho chào mào, sáo sậu, chim chích, chim ri ríu rít đêm ngày.

Quê hương là lam lũ bóng cha đi mở những đường cày, là đồng lúa xanh dậy thì con gái, là ngô, đỗ, lạc, vừng, mía, dâu xanh bạt ngàn đồng bãi,
là lúa chín vàng, là ao làng trong mát sóng sánh ánh trăng soi, là uốn khúc con đê, là dòng sông bên lở bên bồi, vật đổi sao dời, người đi người ở, nhưng lời ước hẹn vẫn neo…

Quê hương là cầu ao nước trong veo lượn lờ con rô, con chuối để ta thẫn thờ hàng buổi, sẩy miệng một lần con cá chẳng cắn câu, là trưa nắng chang chang ta không nón mũ trên đầu rình rón con chuồn ngô, chuồn ớt dập dờn quanh dậu mồng tơi hay đuổi bắt lũ bướm trắng, bướm vàng chiều chiều trên bờ đê sông cái.

Quê hương là cánh diều mê mải bay vi vút những chiều hè, vi vút những chiều thu…

Về với đê làng

Quê hương ấy là miền trung ducó những cây cọ xoè ô che những mái đầu bé thơ cắp sách tới trường, tới lớp, là những đồi chè xanh cành xanh búp, là miền đất đá ong có những cái giếng sâu hun hút nước trong xanh như dưới đáy là trời…

Quê hương là trùng điệp núi đồi, là bản vắng, rừng sâu, tre, nứa, trúc, mai, vầu thi nhau mọc, chiều chiều mõ trâu lóc cóc, ta lùa trâu về trong sắc tím hoa sim…

Quê hương là trăm nghìn tiếng chim, chỉ nghe thôi ta cũng có thể tìm tới nơi hoa thơm trái ngọt, ở nơi nào có âm vang tiếng hót, ở đấy rung rinh sắc hoa và trái chín ngọt lành.

Quê hương là dải đất bên bờ biển xanh bốn mùa nắng nỏ, mênh mang sóng và muôn trùng là gió, cây cằn khô, đất cằn khô, người có thể cằn khô nhưng trái tim trong lồng ngực thì muôn thuở vẫn căng buồm…

Quê hương ấy là náo nức phố phường, là hối hả những con đường, những cây cầu vươn đi mọi ngả, là tiếng còi tàu vang lên giục giã mang trái tim người đi đánh thức những miền đất mới ươm cấy những mùa vui…

Quê hương là biển mênh mang sóng dục sóng dồi, là đảo nổi đảo chìm tự thời Mai An Tiêm tìm ra dưa đỏ, là Hoàng Sa, Trường Sa, là Phú Quốc, Côn Lôn, là Cát Bà, Phan Vinh, Cồn Cỏ… dẫu có lúc cờ sao vàng bị rách bươm trong muôn trùng sóng gió, thì Tổ Quốc vẫn là một mặt trời thiêng liêng trong trái tim con…