Những cánh đồng nhợt nhạt màu xanh
Con giun đất đã rời bỏ đất
Bác nông dân vác cày ứa lệ
Sắp mùa mưa mà chưa biết cấy gì

Thôi thì trồng đại cầu may
Đất không đẻ nhưng loài người vẫn đẻ
Khi đất chết thì loài người cũng chết
Hạn hán thiên tai lũ lụt mất mùa

Hồng Ngự mang tên em

Có bao giờ tự hỏi đất mệt chưa?
Cõng trên lưng những ngôi nhà rộng lớn
Những khối bê tông nặng hàng vạn tấn
Lấy hạt phù sa bên lở bên bồi

Thương cánh cò năm tháng ỉ ôi
Hát lời ru con mà buồn nao dạ
Rừng đã mất sông ngoài rồi cũng mất
Phải sống tha phương lang bạt xứ người

Làng quê nghèo đô thị hóa khắp nơi
Ai khóc đất ở không ngồi khóc đất
Hạt giống gieo vừa đâm chồi nảy lộc
Gió lướt qua bụi cát lấp chôn vùi

Nghĩa Trần