1. SÔNG QUÊ
Nhớ buổi đồng quê gió xạc xào
Trăng mồi lộng xoã đỉnh vời cao
Hồn sông thổn thức tình dâu bể
Sóng rộn thuyền khua nước rạt rào
Mỗi mùa lênh láng lũ dâng tràn
Ăm ắp đôi bờ nước chứa chan
Hờn lẫy ai kìa sông giận dữ
Dòng trôi xối xả cuộn non ngàn
Có một ngày vui thật điệu đàng
Sông cười rộn rã chuyến đò ngang
Tiễn người thiếu nữ chiều mơ ấy
Cất bước vu quy khỏi trễ tràng
Nhớ lắm mùa hoa cải trổ ngồng
Tươi ngời rực rỡ những triền sông
Bướm vàng thơ thẩn bay trong gió
Khấp khởi lòng ai một tấm chồng
Dập dềnh kỉ niệm thuở xa xôi
Một dải sông quê dẫu lở bồi
Lữ thứ miền sương hồn khắc khoải
Nỗi niềm khói sóng chẳng phai phôi*
* Dựa ý câu Yên ba giang thượng sứ thâm sầu ? của Thôi Hiệu
M.X.T
2. QUÊ HƯƠNG ƠI
Ta về quê buổi sớm mai
Xốn xang cõi dạ lời ai ngọt ngào
Tầng không chim liệng nghiêng chào
Trời mây đất mẹ dạt dào hương yêu
Quê hương ơi, ngọn sóng triều
Dẫu bao mưa bão nắng thiêu nhọc nhằn
Ta về gói chút ăn năn
Ủ lên men, sưởi tháng năm lữ hành
Quê hương ơi! Giấc mộng thành
Thỏa thuê dâu bể gột lành gió sương
Ngọt trong lời mẹ yêu thương
Mềm trong men đắng phùng tương bạn hiền
Đậm đà huynh đệ tương liên
Vui trong một giấc trường miên mộng vàng
Quê hương ơi! Tựa non ngàn
Tình sâu nghĩa nặng muôn vàn mến thương!
M.X.T
3. DÒNG ĐÊM
Vầng trăng
gác núi nghiêng chao
Dõi câu ước thệ
ai trao giữa trời
Dòng trong
lặng lẽ bên đời
Suối in tóc lệ
quyện lời nước non
Phòng khuê
hương lửa chẳng tròn
Từ quy lẻ bạn
mỏi mòn tình côi
Người đi vương nợ, lạnh môi
Kẻ về thắt thẻo
lở bồi dòng đêm …
M.X.T
4.NGỌN LỬA ĐÊM
Ngọn lửa đêm
Lem cuộc trăm năm
héo hon đời cô phụ
quyện dải khăn xô
quệt ngang trời lệ đổ
uất nghẹn ngược dòng
suối lệ héo khô
mắt buồn ơi lệ đẫm
tím tình mơ
Ngọn lửa đêm
tao tác tiếng chim côi
hoen mờ hiện thực
dẫu hao gầy nắng gió mưa giông
giữa hai bờ ảo mộng
tiếng nấc lạc màn sương
Ánh lửa rực đêm mờ hoang
nghi ngút quyện khói trầm
ấm linh hồn côi quạnh
ngậm ngùi xao xót đẫm thê lương
xót thương tình li biệt
tình bất diệt
Ngọn lửa đêm
Le lét giữa canh trường
Hoang lạnh
eo óc tiếng gà
vẳng tiếng vạc kêu sương
xót xao tình thiếu phụ
ảo mờ vì tinh tú
hờn lẫy
đau phận số bạc bèo
Ngọn lửa đêm
soi hương nồng tình thắm
soi tình ai lệ úa
Ngọn lửa linh hồn
Ngọn lửa tin yêu
Ngọn lửa
bừng lên
rực sáng!
Soi số kiếp cuộc người!
M.X.T
5. VÔ THƯỜNG
Gió vẫy đùa
gãy hạt sương mai
Nhành mười giờ
vỡ lệ
e ấp
chờ nắng lên bung sắc
Hoa lá hữu tình
nhân sinh
vô tình
đôi lúc
Thương
cánh thiên di
bay mỏi
nghiêng trời
Tiếc
Nửa đời trai
vai phủ
sương gầy
phiêu lãng
Yêu
Mảnh hồng nhan
treo
tựa non ngàn
lận đận
lưng chiều
ngập ngừng
đơm lửa
Hận
vô thường
mới có
thoắt thành
không.
Mai Xuân Thắng