Từ ngày ngọn gió làm thơ
Xuyến chi trắng đến thẫn thờ nhớ thương
Nắng vàng rót mật trên đường
Đồng thơm ủ ấm giọt sương rạc gầy
Từ ngày gió cợt bông may
Hoa buông rơi mãi dẫu gầy rạc thân
Đêm ngày dệt nắng chờ xuân
Đâu hay ngọn gió phong trần lả lơi
Từ ngày gió mãi rong chơi
Theo mây bát ngát cõi trời bao la
Cỏ xanh may khóc chiều tà
Bốn mùa như một chỉ là thời gian
Thu về ngồi nhặt lá vàng
Lời thề tóc rối úa tàn trong nhau