Đàn bà thanh lý giấc mơ
Nghe dòng lệ đắng cạn khô năm nào
Cớ sao con chữ vượt rào
Buồn vui ẩn náu mây cao mấy tầng
Nhìn non ngó nước tần ngần
Phận chăn con chữ số phần về đâu
Buồn thênh tay rót mạch sầu
Thắp hương đưa tiễn những câu thơ lòng
Hồn đơn cõng chữ chạy vòng
Mật ngôn chăm rót bờ đông lặng tờ
Tìm câu mật chú quay bờ
Thuyền ra biển lớn mơ hồ ảo chân
Đàn bà xuân có bao lần
Bán thương cầm nhớ đi chăn thơ đời
Bán luôn nửa mảnh xuân ngời
Triền đau con sóng vỗ bồi giá như
Gấp buồn ngồi viết tâm thư
Thèm nghe tiếng ếch kêu từ quê xa
Ầu ơ chuyển kể của bà
Thôi chăn con chữ, lòng sà vào yêu
Nhớ quê nhớ biết bao điều
Tắm sông bẹ chuối tiếng tiêu con đò
Cành cây chiếc bóng phận cò
Nông sâu bồi lỡ ai dò nợ duyên
Đàn bà chân bước cõi riêng
Uốn cong con chữ xuôi thuyền xa khơi
Buồn vui hất chữ tím trời
Chữ buồn liếc mắt chữ vui diễn trò
Cả đời không biết nguyên do
Tại sao con chữ rễ bò di căn
Đêm ngày không quản công chăn
Thanh xuân bán hết, phong trần cầm tay.