Ầu ơ ngọn “ gió mùa thu”*
Làm mềm cánh võng lời ru đêm dài.
Nắng mưa hằn vết hai vai
Mẹ gồng gánh cả một mai đời mình.
Ầu ơ “tát nước đầu đình”*
Rưng rưng sâu nặng mối tình tuổi xuân.
Bùn nâu bám chặt gót chân
Một đời lam lũ tảo tần chốn quê.
Ầu ơ thương ánh trăng thề
Duyên xưa người cũ có về hay không.
Bềnh bồng sáo bước sang sông
Con đò bỏ bến nỗi lòng xót xa.
Ầu ơ cúc nở vàng hoa
Yêu thương một thuở vắt qua nỗi sầu.
Câu thơ lục bát bắc cầu
Đưa mẹ về với tình đầu trong mơ