Một đời nép dưới gốc đa
Tuổi thơ yêu dấu bước qua cổng làng
Rêu phong mãi với thời gian
Dẫu năm dẫu tháng tuần hoàn trôi đi
Nơi mẹ đợi suốt xuân thì
Và bao chinh phụ khóc vì chiến tranh
Cổng làng nối cánh đồng xanh
Đưa em ra chốn thị thành đông vui
Hẹn xưa còn lại mình tôi
Ngẩn ngơ nhặt lá đa rơi làm tiền
Cổng làng khắc một cái tên
Chị ngồi nhớ lại những đêm hẹn hò…
Dân làng mình dù ở mô
Vẫn không quên nét quê xưa: Cổng làng