Em cời tà áo tứ thân
Hội làng hưng hửng nắng xuân cũng hồng
Khen người khéo vỗ nên bông
Theo bầy con sít lội sông tôi tìm

Thương ai ấy mấy lim dim
Cho tôi thành kẻ chết chìm mắt em
Chẳng ưa ngồi tựa mạn thuyền
Xin nhào xuống nước ôm miền dân ca

Tản mạn về trống cơm

Yêu nhau lỗi hẹn chơi nhà
Bởi phiêu dạt mấy năm xanghiệp đời
Khi về chệnh choạng tháng mười
Ngõ quê bên đó có người vu quy

Cái đêm uống rượu li bì
Xót xa con nhện lầm lì giăng tơ
Sông Cầu vẫn chảy lơ thơ
Biết chăng có một người mơ một người

Hội quan họ đã tới rồi
Nón quai thao khấp khởi mời gió thơm
Rộn ràng điệu hát trống cơm
Tôi như đứa trẻ đốt rơm ngoài đồng

Đò đầy chở nắng sang sông
Đành Duyên nợ khách tang bồng lặng im
Nhớ người đôi mắt lim dim
Tình bằng tôi lại đi tìm trống cơm.

Hoài Khánh - Báo Bắc Ninh cuối tuần