Câu kinh làm quà
Chải nỗi buồn nơi đất khách Tóc chiều nhuộm tím chân mây Sợi vui in bìa trang sách Sợi buồn đấu tố từng giây Tay gầy không che mắt gió Tóc mềm vướng bụi đường xa Lửa lòng đêm qua chụm đỏ Nỗi buồn
Chải nỗi buồn nơi đất khách Tóc chiều nhuộm tím chân mây Sợi vui in bìa trang sách Sợi buồn đấu tố từng giây Tay gầy không che mắt gió Tóc mềm vướng bụi đường xa Lửa lòng đêm qua chụm đỏ Nỗi buồn
Xin núi sông trẻ lại Cánh hoa đời thanh trong Đâm chồi xanh nhân ái Hạt từ tâm vàng đồng Xin mùa xuân dừng lại Đời trổ nhánh yêu thương Nụ tầm xuân em hái Gieo tình đậm sắc hương Nắng vàng ươm mùa
Ngày xưa con nhớ thật nhiều Mẹ ngồi xếp giấy thả diều con bay Ngày xưa soi bóng trăng gầy Nụ cười của Mẹ sáng đầy bóng trăng Ngày xưa có nhớ gì chăng Mẹ ngồi vá áo khâu bằng tình thương Mẹ ơi,
Có ai ngồi cạnh tôi không Ngồi nghe tôi kể chuyện mông mênh là Ở đây tôi có một trà Đàn bà ngồi đó rượu là chưa mua Có ai che nắng nghiêng vừa Đàn bà xin chút niệm xưa để dành Đàn bà
Anh có biết? Chim sắt mỏi cánh, con đường in đầy thêm nỗi nhớ Thưa bước chân Kín đường về Anh có biết? Chim sắt vô tình không chắp cánh yêu thương Thu vàng cánh nhớ Gió rụng lời thương Chín cành Anh có
Nhớ người sông cũng lười trôi Nắng ngưng chải tóc hương đời gió bay Bóng sầu đêm trước rụng dài Buồn sa mắt biếc tàn phai nằm chờ Tát cho sông cạn rõ bờ Với tay cột gió vàng mơ rất hiền Buồn người
Ai cầm tay ngọn gió Xước cả một trời đau Dấu sầu mang bụi đỏ Đường về có còn nhau Nhịp đời nung đỏ đóm Đếm từng hơi thở buồn Gã mặt trời giấc muộn Thôi làm bạn chim muông Cõng buồn sang ngõ
Chiều nghiêng gió hát à ơi Soi gương mái tóc tiếc thời thanh xuân Nhớ xưa Má cũng muôn phần Mấy mùa nghiêng nắng phai lần màu xanh À ơi, ngọn gió đành hanh Trả xuân cho thuở em cành mười ba Soi gương
Trong giấc mơ, hằng trăm lần em nói yêu anh Tiếng yêu dầy lên làm mây vỡ Mưa xối xả, mưa dỗi hờn, mưa nhớ anh Mưa xé toạc chiếc bóng Gió bật gốc lời yêu Nụ hôn chưa kịp chạm vào nhau... lạnh
Đàn bà thanh lý giấc mơ Nghe dòng lệ đắng cạn khô năm nào Cớ sao con chữ vượt rào Buồn vui ẩn náu mây cao mấy tầng Nhìn non ngó nước tần ngần Phận chăn con chữ số phần về đâu Buồn thênh
(Tánh lặng đất trời chung một cõi Tâm không trăng gió trải muôn phương.) TÁNH an nắng rạng khắp cung đường LẶNG lẽ quay về nơi khói hương ĐẤT chuyển bờ mê rời sắc tướng TRỜI di bến giác ngộ vô thường CHUNG lời