Ta đi chợ mua nụ cười
Mới vừa đến cổng gặp Người đi buôn
Gánh hàng người có dại khôn
Có tươi, có héo, có buồn, có vui
Thấy ta Người nhiệt tình mời
Mở hàng buổi sáng đôi lời lấy may
Ta hỏi: vui bao nhiêu đây?
Người bảo: mượn bạn hết ngày trả luôn
Ta đành hỏi mua trí khôn
Người bảo: hàng của bạn buôn gửi nhờ
Người trao ta một túi thơ
Bảo: có quà tặng bất ngờ ở trong
Rồi ta lạc giữa chợ đông
Mở ra xem túi bên trong có gì
Toàn là thơ với biệt ly
Nỗi buồn, nỗi nhớ… liền đi trả Người
Mà bao phiên chợ đã trôi
Người như là cánh chim trời lang thang
Túi thơ ta vẫn luôn mang
Nay ra chợ, cũng bày hàng mời mua
Từ đầu sáng đến giữa trưa
Người đông như kiến, mời mua, đều cười
Bảo ta là đứa dở hơi
Thơ mua về để đau đời, cay tim?
Ta về, giữ túi làm tin
Biết đâu lại chính là duyên kiếp
này?
Bể dâu trời đất chuyển xoay
Ta thôi đợi, đến một ngày cuối xuân
Người như ngựa chạy mỏi chân
Trở về, dừng bước phong trần dong chơi
Đến tìm ta, bỏ nụ cười
Và giấc mơ có tên Người vào thơ
Hoa xoan tím đến ngẩn ngơ
Trời giăng mưa ướt hai bờ vai rung!