Ngày tan bão đầy đường màu tang tóc
Những dư âm phản phất khắp phố phường
Ta chẳng dám trách trời kia tàn khốc
Bao phận người sao chẳng được đoái thương

Ừ mưa nắng việc của trời của đất
Ta đắng lòng mót lại chút tàn dư
Cành cây gãy nhựa tươi như vết cứa
Phố ngổn ngang chết lạnh dười trời thu

Chùa đổ mái phật với người cùng ướt
Khói nhang thơm trong mưa gió tắt rồi
Thắp tâm sáng cầu Quan Âm độ thế
Nước Cam Lồ hồi sinh khắp muôn nơi

Sau cơn bão
ngày vẫn trôi như cũ
Vẫn áo cơm, vẫn toán tính đời thường
Chỉ thêm những bước chân về nơi ấy
Bão qua rồi hong lại cả niềm thương.

31-10-2020