Con gió vọng về ngoài ngõ
Trèo thang réo rắt mái nhà
Tổ rơm trong cơn đẫm ướt
Im lìm một nỗi xót xa

Bầy ong thoát mật-thơm-rừng
Lũ bướm một trời mất dạng
Lũ chúng tôi buồn mang máng
Nhìn đàn se sẽ bay đi

Bao giờ về lại ngõ quê, nhớ ngõ quê là nhớ bóng gầy của mẹ lưng còng quét  lá...

Buồn vui một chiều trút xuống
Góc sân trơn loáng nỗi niềm
Ra sân đếm chân từng ngón
Nghe mưa vỡ – phát tiếng rên

Tuổi thơ quanh nồi sắn nóng
Như cây mọc dại ngoài đường
Chờ mưa tạnh thò đầu nhú
La cà quanh sớm mà thương.