Từ Nhà số 4 trông ra
thấy cô thôn nữ chở hoa trên đường
nụ hồng lóng lánh giọt sương
cánh sen thấp thoáng sắc hương nội đồng
Từ Nhà số 4 tôi trông
thấy anh bán chậu ngồi mong khách vào
sứ sành chen chúc thấp cao
lanh canh đôn bát, lêu lao lọ bình
Từ Nhà số 4 tôi nhìn
thấy ông vé số lim dim vỉa hè
đời hay canh bạc dãi dề
cho bao nhiêu kẻ đam mê tìm tòi?
Từ Nhà số 4 tôi coi
thấy người hát dạo đánh rơi khúc đàn,
chuông lắc, gậy chống tần ngần
bác mù bán chổi đi ngang bốn mùa
Từ Nhà số 4 trông mưa
thấy hai cây đại ngày xưa đã già
văn chương, thôi cũng nhạt nhòa
nhớ người tóc trắng nhặt hoa hôm nào…