Có ngày hai đứa
Giống như hai đường
Quên đi hết thảy
Bao mùa nhớ thương.

Có ngày vô cảm
Sống trong hững hờ
Nỗi buồn loang lổ
Trong từng giấc mơ.

Có thể là hình ảnh về 1 người, đang đứng, kính râm và ngoài trời

Bao nhiêu cố gắng
Bao nhiêu nhọc nhằn
Chắc gì họ biết
Lúc mình khó khăn.

Đừng mong người khác
Tự thương lấy mình
Đừng đau vì kẻ
Chẳng yêu thực tình.

Có ngày loang lổ
Sống trong nỗi buồn
Khi người bên cạnh
Ảo mờ khói sương

Uyên Thảo