Khúc vĩ thanh Sa Pa
Tôi nhớ họ những người đàn bà Mông lưng gùi hàng, ngực địu con đi như trôi trong mây Tôi nhớ họ những người đàn bà Mông thổ cẩm bày vỉa tiếng Anh mời như gió Tôi nhớ họ những người đàn bà Mông
Tôi nhớ họ những người đàn bà Mông lưng gùi hàng, ngực địu con đi như trôi trong mây Tôi nhớ họ những người đàn bà Mông thổ cẩm bày vỉa tiếng Anh mời như gió Tôi nhớ họ những người đàn bà Mông
1 Gương nước nghìn tuổi xanh không gợn cây ven hồ chưa hoa rất dễ lây buồn một ánh mơ hồ nắng non lá rụng. Nét quen, dáng quen, màu quen trầm mặc Tháp Rùa mưa nắng bao năm không đổi khác. 2 Bên
Từ Nhà số 4 trông ra thấy cô thôn nữ chở hoa trên đường nụ hồng lóng lánh giọt sương cánh sen thấp thoáng sắc hương nội đồng Từ Nhà số 4 tôi trông thấy anh bán chậu ngồi mong khách vào sứ sành
Đồng Xa đây, đồng gần đâu? cái tên thấp thoáng sậy lau thuở nào chợ làng nhóm cạnh chuôm ao túm rau, mớ cá lao xao đất bùn áo nâu từ phía mưa phùn đường xa mỏi gánh môi run, thật gần... Đồng Xa
Tặng JFossen Bell (1) Hà Nội, lắng nghe em những câu thơ không viết bằng tiếng Việt dưới vầng trăng vành vạnh sông Hồng. Hà Nội, lắng nghe em nón lá, áo sen đọc thơ bên những tấm bia tiến sĩ. Hà Nội dắt
Sao lại một dây sao chỉ một dây em độc huyền cầm ngân rung Hà Nội nghìn năm, nghìn năm, giai nhân vẫn thế vận vào sương khói bay bay... Sương khói Hồ Gươm, sương khói Hồ Tây mênh mang, mênh mang, mênh mang
Vượt bốn trăm hải lý đất là Quê neo Biển. Khay đất những cánh đồng tứ tuyệt hoa muống trắng rung rinh hồn chữ. Trái bàng vuông nội tiếp trong bầu trời Trường Sa đung đưa giấc mơ lính trẻ. Quả ớt chỉ thiên
Nơi tôi gọi là Tổ quốc bến sông thành bến chia ly con đò vành trăng khuyết mọc neo vào thắc thỏm chiêm bao. Nơi tôi gọi là Tổ quốc cỏ xanh khâu vá nỗi đau lòng ai chiến hào ngang dọc mộ buồn,
Trải qua cuộc bể dâu này đến cuộc bể dâu khác bao nhiêu đoạn trường đẫm lệ Tố Như khóc Kiều ư, Ông khóc đời đấy chứ thập loại chúng sinh còn khổ đến bao giờ? Ông thi nhân hơn thi nhân bởi ôm
Theo Cha ra biển, mở buồm mây bay như nhớ cội nguồn về non hải trình không dấu chân mòn ngàn năm ngực vạm vỡ còn mặn theo. Lời ru Mẹ mắc cheo leo gừng cay đầu sóng, muối neo lòng rừng đói lòng
Nằm bên sông Hồng giữa mùa đông âu lo đồng tiền nhẹ đi trong túi em ra chợ Đêm còn dài... Bóng tối không còn thảnh thơi như thời ta trẻ để làm tấm chăn mềm mại cho sự vô ưu năm canh, hai
Có một đêm qua không gió lạnh thơm dịu dàng em Bắc - Nam Đông - Tây Bốn phương rồi cộng thêm em thành chín Có một đêm qua vừa thuyền, vừa bến vừa đậu, vừa trôi vừa đậu, vừa trôi.. Nằm ngửa nhìn