Em ngờ nghệch mặc cho mùa cứ lướt
Không phấn son, gương lược cũng chẳng màng
Chiều qua phố nhìn dòng người là lượt
Chỉ vô tình… níu vạt áo bay ngang.

Chẳng rao bán chút mặn mòi sót lại
Gạn đục trong len lỏi giữa dòng đời
Ánh đèn phố theo những người mê mải
Em nhận phần là góc tối chơi vơi.

Lê Âu Ngân Anh đi bán xôi, giúp đỡ bà cụ 70 tuổi có con tâm thần

Đôi quang gánh liệu mai này bớt nặng
Hay oằn vai bởi giông tố chất đầy?
Ngược dĩ vãng tới một miền ngập nắng
Ước mơ nào chưa kịp ghép mảnh xây?

Tiếng lanh lảnh xé màn đêm tăm tối
Sắn, ngô, khoai tìm cách vội chia lìa
Củ dong khóc… dường như chưa tạ lỗi
Suốt cả ngày bám chặt bước em đi.

Xuôi con phố em về trong lặng lẽ
Gửi tiếng rao
quyện hương sữa thơm nồng!

Phạm Hùng