Mưa khóc ướt con đường xưa kỉ niệm
phố chiều nay trầm tích một nỗi buồn
ta vô thức cháy theo làn khói thuốc
thánh điện dài hun hút những tiếng chuông
Tình khúc cũ
vọng vang trên hồi ức
góc xa xăm thành phố đã lên đèn
hương ngọc lan dịu dàng thơm bẽn lẽn
tựa em về
tóc thả giữa phố đêm
Ta bỗng hóa những ngàn xưa thăm thẳm
hình dung em lộng lẫy giữa mơ hồ
và ảo ảnh chảy tràn trong nỗi nhớ
ôi chỉ còn
ta và phố
bơ vơ!