Thôi đành , cho một phận tu
Đền Xuân lặng trú chùa Thu gửi mình
Duyên nào cái kiếp phù sinh
Phận gì ở đợ nỗi tình trót mang

Thì tươi một cặp khăn vàng
Thẫm nâu đầy mụn áo choàng mỗi nơi
Nương vào chân niệm đời ơi
Lan theo tiếng mõ rũ rơi bẽ bàng

Có thể là hình ảnh về hoa

Kiếp này hụt bước sang ngang
Theo đi chín bậc suối vàng còn đau
Cầm bằng tu của kiếp sau
Nợ lần xuống tóc vay câu thề nguyền

Đã rồi chan chứa bể duyên
Vẫn thêm đầy đắp , đang nguyên mặn nồng …
Nỗi đời sắc sắc không không
Ta tu ta một lai bồng tình yêu .

Đoàn Thịnh