4. Chuyện về một đám mây lặng lẽ

Vào một ngày đẹp trời khi thấy một đám mây đứng trơ trọi một vùng cách biệt với các đám mây khác Hoa Hồng đến và hỏi thăm bạn và từ ngày ý mây lúc nào cũng “âm thầm” đi theo hoa hồng đôi khi họ cũng nói chuyện với nhau nhưng không có gì nhiều nhưng ngày nào cũng vây Hoa Hồng cũng có một cái bóng đi theo tò tò sau lưng mình.

Đám mây như một người bạn gần gũi một cách kì lạ, cô ấy sẵn sàng thể hiện cảm xúc của bản thân mình mà không bao giờ kìm nén. Một chút màu mây tươi sáng cho một ngày mới tốt lành, một chút màu xám cho những ngày mưa dài tâm trạng không tốt và một cái ôm mềm mại vào những ngày Hoa Hồng cô đơn. Mây như một người bạn đơn thuần đến với Hoa Hồng vào một ngày nào đó, mà không thể nhớ đến một người bạn ở một vùng đất của người lạ. Một người bạn dù không phải là quá thân thiết nhưng khi quay đầu lại Hoa Hồng chưa bao giờ là ở một mình ở vùng đất này. Nhưng có những lúc mây làm cho Hoa Hồng buồn, vì có những khi mây bỏ Hoa một mình trên cánh đồng, mây vươn những cánh tay bồng bềnh làm mát cho những bông hoa khác. Có lần khi Hoa Hồng đang tâm sự với mây về những chú chim bay trên bầu trời, hoa cảm thấy chúng thật tự do và hạnh phúc khác với số phận của những bông hoa ngày ngày ở trên mặt đất, xòe cánh đón mặt trời.

Tìm Hiểu Ý Nghĩa Hoa Hồng Đỏ Làm Phái Đẹp Mê Mẩn

“Chúng phải bay lượn vất vả để mang thức ăn về cho gia đình, chúng không tự do, chúng cũng có công việc của riêng mình. Hoa Hồng thật ngốc!”
Hoa Hồng lặng người vì lần đầu tiên có người kêu cô ngốc. Hoa Hồng tự biết mình không ngốc. Nhưng Hoa Hồng không có cách nào để nói cho mây biết. Thế là Hoa Hồng buồn. Mây thỉnh thoảng cũng rất phiền lắm cứ bám theo hoa hỏi này hỏi nọ. Nào là một ngày hoa cần bao nhiêu nước? Làm sao để cánh hoa luôn tươi?… Nhưng những khi hoa trả lời ngày hôm nay, ngày hôm sau mây lại đặt những câu hỏi tương tự. Có một lần cũng vì sự đãng trí nhưng lúc nào cũng cố quan tâm của mây khiến Hoa đưa ra một quyết định quan trọng, Đó là rời xa mây một thời gian. Nhưng khi Hoa Hồng nói chuyện mình sẽ biến mất một thời gian. Thái độ của mây đúng là ngoài sức tưởng tượng mây chỉ cười hề hề rồi nói lời tạm biệt, không làm gì cả. Đúng là làm người ta tức giận. Thời gian cứ thế trôi qua mây không còn buôn mình xuống cửa sổ nhìn vào phòng của Hoa Hồng nữa, biến mất rồi. Hoa Hồng cảm thấy rất thoải mái vì không còn ai đi theo mình nữa. Nhưng vào một ngày tình cờ gặp lại mây khi đón ánh nắng mặt trời mây vẫn mỉm cười vui vẻ với Hoa Hồng.
Kể từ khi đến vùng đất mới tuy có nhiều điều mới lạ nhưng cô cúng có những người bạn như cô nàng e thẹn mặt trời, chị chim sẻ, cái đuôi nhỏ mây trắng. Nhưng cũng có những buổi chiều Hoa Hồng chỉ có một mình, cô luổi thủi đi ra đi vào rồi lại đi vào đi ra. Cô biết sự cô đơn này là điều hiển nhiên khi bước vào giai đoạn trưởng thành Hoa nghe những đóa hoa lão nói như thế. Hôm nay trên đường về Hoa Hồng gặp một bé hoa đang có dấu hiệu gì đấy rá kì lạ những cánh hoa dường như có dấu hiệu phai màu thân mình em ướt sũng và những ái rễ ngấn nước em cười một nụ cười yếu đuối trào hoa hồng hoa hồng thấy không ổn nhìn em một hồi sau đó dùng những cành lá hất nước từ chân em ra ngoài cánh hoa nhỏ bất ngờ lùi lại hỏi:

● Hoa Hồng làm gì thế?
● Chị muốn giúp em…
● Tại sao lại giúp em?
● Em không thấy có quá nhiều nước ở đây sao?
● Không phải chúng ta phải trữ nước sao?
● Nhưng như vậy là quá nhiều. Không tốt cho em.
● Tại sao lại như vậy?
● Chị cũng không biết. Nhưng cái gì nhiều quá thì không tốt.
● Thì ra là vậy? Nhìn chị lạ quá chị mới làng này ạ. Khi nào chị chở về nhà.

Hoa Hồng khó hiểu, nhưng có một cái gì đó thôi thúc Hoa Hồng tìm hiểu. Ở ngôi làng hướng tây dạo gần đây có, truyện gì đó vô cùng bí mật cả làng kêu gọi nếu ai muốn trở nhà thì mâu trở về nếu mọi chuyện ô thỏa sẽ quay lại nếu hôm sau không về thì không về được nữa. Bài học lớn nhất của hoa hồng của chuyến đi ngắn ngủi này chắc có lẽ là công cuộc muốn tẩu thoát về nhà. Hoa hồng thật sự đã nói với những chiếc là của mình nhiêu lần là hoa hồng không thích ở cái sứ vừa chật hẹp vừa nhiều người ồn ào và có những đức tính kỳ dị mà hoa không thích một tí nào dù chỉ bằng một hạt cát. Chính vì thế Hoa Hồng nằm cho nhóm hoa mau chóng dọn đồ đạc ở nhà đây là đầu tiên có trường hợp như vậy nhưng hoa hồng cũng không muốn ở đây cho lắm. Đường về nhà cũng xa nhưng đường đến làng vậy dù được chim sẽ đưa đi một đoạn nhưng cứ cảm giác gì đó có chút bồi hồi từng cơn gió man mát thôi qua ra nhè nhẹ cánh hoa hồng hương thơm của đất mẹ của trời cha hòa quyện một mùi thêm trầm trầm huyền bí có lẽ chẳng ai trách cái tính vô tư của hoa hồng khi cô rời làng phía tây nhanh như vậy nhưng hoa chắc sẽ hối hận vì sự vô cảm này của bản thân. Khung cảnh dần lướt qua trong tầm tầm mắt. Cô thu tất cả vào ánh nhìn của mình nhưng chẳng có cái gì vướng lại cả một hành động thật tốn nhiều thời gian và công sức nhưng chẳng để lại gì ngoài một ít mùi hương nó sẽ phải đi rất nhanh thôi như thời gian của một hạt nắng rơi.