Nhà không nóc
Mưa tối trời tối đất, mưa trút nước xuống cái xóm nhỏ đìu hiu nằm ven theo chân núi. Phía bên kia dọc đường Quốc lộ 14 là vùng đồng ruộng trắng lăn những nước là nước. Thằng Cu lớn không biết ở đâu
Mưa tối trời tối đất, mưa trút nước xuống cái xóm nhỏ đìu hiu nằm ven theo chân núi. Phía bên kia dọc đường Quốc lộ 14 là vùng đồng ruộng trắng lăn những nước là nước. Thằng Cu lớn không biết ở đâu
Xin đừng bỏ mặc tôi với bóng đêm Tôi e sợ không giữ mình trong suốt Ai biết được cuối mình chung cuộc Phía sau cùng ngã rẽ xôn xao. Xin đừng bỏ lại tôi những ngọt ngào Khi chát chua ngấm vào máu
Lên năm tuổi con hỏi cha Vì sao cây mít đẻ ra quả tròn Vì sao cái chú vịt con Dám ra vầy nước lại còn biết bơi? Vì sao mắt ếch lại lồi Nó không sợ tối dám ngồi bờ ao Vì sao
Về bên góc phố rất xưa Nghe rêu phong thở đủ vừa hoàng hôn Xuân tràn trên đọt lá non Lòng khua tiếng gõ để còn nhớ nhau. Ỡm ờ gom những sắc màu Phơi chiều nắng rụng ngày sau có còn Xưa em
Giá tôi là cả trời quê Để chiều nay đón thu về mà thương Mây như cỏ ướt trong vườn Gió như cái gió tôi đương nhớ nhà. Con đường cạnh ngõ nhà ta Nắng hôm nay cứ như xa như gần Tiếng chim
Mẹ tôi một người ca cũ Ngồi rao bán tháng giêng bên góc chợ trầm Cây bàng xanh lên trong mắt người sắp đi xa Người quét chợ đã già, lưng còm nheo mắt Mùa xuân dìu người già xuôi dốc Vôi trầu còn
Giá có thể mang cơn giông tặng mẹ Tưới cánh đồng khô cháy lúc mùa sang Con ngụp lặn trong tươi xanh lòng mẹ Có hay đâu bỏng rát cánh đồng. Giá có thể thời gian quay ngược lại Cho mẹ ngồi gội tóc
Phải rồi ở chỗ này đây Cổng làng thuở ấy có cây gạo già Cồn cào cái cứ tháng ba Lập lòe hoa vẫn như là lửa treo Tháng ba ngơ ngác trẻ nghèo Chân chim đuôi mắt nhăn nheo thương bà Gọi là
Này em, xuân đã vàng chưa Phơi xiêm áo cũ cho vừa nắng tan Trăng lên sóng cũng bẽ bàng Lỡ quê, lỡ phố dọc ngang phương nào. Em mang đi những chiêm bao Để tôi ở lại tiếng rao lạc chiều Quê nhà
Này em, xuân đã vàng chưa Phơi xiêm áo cũ cho vừa nắng tan Trăng lên sóng cũng bẽ bàng Lỡ quê, lỡ phố dọc ngang phương nào Em mang đi những chiêm bao Để tôi ở lại tiếng rao lạc chiều Quê nhà
Xóm làng như cái bánh đa Qua than lửa chợ vỡ ra hai phần Gầy xiêu mái dạ bần thần Tủi thân hoa mướp rụng gần cầu ao Ngước nhìn lóa mắt lầu cao Cửa gương đèn sáng như sao giữa trời Thuyền về
Anh lên với cao nguyên Trong nắng chiều lấp lóa Đồi nương ngô chín vàng Rộn ràng từng hốc đá Anh đi giữa cao nguyên Mùa xuân phơi sắc hồng Điệu khèn vui xóm núi Tiếng đàn môi giục lòng Hoàng hôn trong mắt