Hoa sóng
Biển êm sóng ngủ đáy sâu Mênh mang trong vắt một mầu nước xanh. Chân trời mây tím giăng mành Em như con sóng loanh quanh lững lờ. Trời buồn thả gió vu vơ Em là hoa sóng xô bờ trắng tinh. Biển nghiêng
Biển êm sóng ngủ đáy sâu Mênh mang trong vắt một mầu nước xanh. Chân trời mây tím giăng mành Em như con sóng loanh quanh lững lờ. Trời buồn thả gió vu vơ Em là hoa sóng xô bờ trắng tinh. Biển nghiêng
Ngày chạm vào tháng tám Cho nắng rám trái bồng Cho trái hồng đỏ mọng Thị ong óng thơm hương. Thu chạm lá ven đường Cho vấn vương mầu sắc Vàng mơ thầm thì nhắc Trăng vằng vặc đêm trường. Tình chạm vào mùa
Yểu điệu nàng thu dạo gót chơi Trong tà áo tím nhuộm mây trời Hững hờ buông rủ làn sương trắng Vằng vặc vầng trăng tắm lả lơi. Chấp chới chao nghiêng cánh lá rơi Êm đềm một sắc cúc vàng tươi Thoảng thơm
Chùng chình hạ chẳng nỡ rời Lòng còn vương níu khoảng trời chói chang. Lá xanh điểm chút sắcvàng Luyênh loang trong gió mơ màng hương thu Ngang trời mây trắng phiêu du Cuối chiều sương tím buông dù lửng lơ. Nhẹ thơm hương
Hồn quê neo đậu trong tim Xa bao năm vẫn khát tìm về thăm. Cổng làng tuổi đã bao năm Rêu phong cổ kính âm thầm đón đưa. Lắng lòng trong tiếng võng đưa Hàng tre rủ bóng những trưa nắng vàng. Đàn cò
Lỡ làm rớt mất lời ru Nên mẹ lặn lội bao thu đi tìm. Lời nào đọng lại trong tim Lời nào nặng nhẹ nổi chìm đáy sông. Một đời “gánh gạo theo chồng” Đò đầy “mẹ vẫn qua sông tháng ngày” Giọt buồn
Ngày cạn còn lại bóng đêm Khung trời vời vợi bên thềm bơ vơ. Lửng lơ sương lặn vào thơ Để cho câu chữ ơ hờ lang thang. Hè cạn nhường bước thu sang Lá vàng rơi rụng lỡ làng tình phai Lệ buồn
Tôi về với xóm làng xưa Thoảng mùi rơm rạ trong mưa nhạt nhoà. Thèm nghe tiếng gáy của gà Ó o vang vọng vỡ oà trời trưa. Lặng tìm hình bóng võng đưa À ơi tiếng mẹ như vừa mới đây. Gặp lại
Tôi về tìm dấu chân cha Lặn trong bùn đất đồng xa ruộng gần. Xá cầy đi trước bước chân Cho mùa gieo hạt cho gần ấm êm. Tôi về tìm dấu chân em Chênh chao trên những bậc thềm chờ nhau Thoảng thơm
Giếng làng có tự bao giờ Trải bao năm tháng đến giờ rêu phong. Giếng làng nguồn nước mát trong Anh xa mà nhớ trong lòng khôn nguôi. Yêu sao thuở ấy em tôi Mỗi sáng lấy nước quẩy đôi thùng đầy Đòn gánh
Mẹ ngồi vá những nỗi đau Trái tim một thuở nát nhàu nhớ thương. Tóc xanh giờ trắng mầu sương Thời gian phủ bóng đoạn trường truân chuyên. Mẹ ngồi dệt những bình yên Gian nan cơ cực hằn trên lưng còng. Thẳm sâu
Tôi yêu tiếng Việt bao đời Vừa trong sáng lại đẹp tươi sắc mầu. Rõ ràng trong dấu ngắt câu Sáu thanh kết hợp làm giầu từ, âm. Nhịp, vần vận dụng đúng tầm Thành câu rõ nghĩa an tâm người dùng. Chữ Việt