Chẳng quen Hà Nội xô bồ
không thích ồn ã, hững hờ cao sang
con về chốn vắng quê làng
núi mây quấn quýt tìm chàng trăm năm.

Thủ đô giờ đã xa xăm
bí bầu, rau cải, rau răm lại gần
bốn bề mộc mạc nông dân
lời chào đi trước bước chân quê mùa.

Mẹ cha chả tính hơn thua
ở đâu thì cũng nắng mưa cuộc đời,
nghĩa tình đừng để rụng rơi
ấm no chịu chắt từ đôi tay mình.

Xúc động hình ảnh bố khóc nức nở đưa con gái về nhà chồng

Yêu chồng chớ cậy tươi xinh
làm dâu phải biết giữ gìn trước sau
về cùng hương lúa, hương cau
ngát thơm con nhé, bền lâu nẻo làng

Sinh từ bùn đất đa mang
mẹ cha ra phố cũ càng thói quê
nay con xóm mạc tìm về
làm dâu nhà khó bộn bề lo toan.

Nhà mình chẳng tướng, chẳng quan
chỉ mong con được hiền ngoan nhà chồng…

dặn con mà vẫn nao lòng
thương con, nước mắt đôi dòng chảy xuôi.

Thôi thì duyên phận con ơi
xa gần chi cũng đường đời bước đi.

Nguyễn Hữu Quý - Nơi tôi gọi là Tổ quốc