Tôi ngồi trong cõi thương yêu
Mẹ tôi gánh cả buổi chiều và tôi…
Qua bao đồng ruộng, núi đồi
Vẫn nguyên hơi ấm mẹ đôi thúng lòng…!

Mẹ oằn lưng gánh ước mong
Gánh non gánh nước gánh chồng gánh con
Gánh chiều về phía cuối thôn
Gánh mưa gánh nắng gánh con đường làng…!

Hình ảnh người mẹ trong thơ: Ân tình và cảm động...

Gánh đời đời hóa giàu sang
Chúng tôi dần lớn nơi bàn chân quê…!
Rải tự tin, nẻo đi về
Quanh đôi chân mẹ những lề lối xưa…

Rằng cười, rằng hỏi, rằng thưa
Rằng tối, rằng sáng, nắng mưa lẽ trời…
Mẹ cho cái lớn chúng tôi
Bằng mê mải cố bằng vời vợi mong…!

Mẹ giờ ở phía mênh mông
Sao mắt mẹ, vẫn chất chồng lo toan…?
Cúi đầu lạy mẹ, nhang tan…!
Còn nguyên vai mẹ nặng quang gánh chiều…!