Nổi bật
Tiễn đưa
Chút nắng cuối chiều tắt lịm phía hoàng hôn Để ngày em đi sân ga buồn réo rắt Đôi tay anh ôm ghì thật chặt
Yêu như hằng sống
Ngày em đến mang rừng hoa sắc thắm Sợi mai mềm cũng thơm ngát hương xuân Lòng bối rối môi ngập ngừng thơ thốt Ta
Yêu hoa mới hiểu lòng người!
Khi mà em …say đắm Cúc Hoạ Mi Chợt hiểu ra những điều anh không nói Em tinh nghịch nên hàng ngày vẫn hỏi “sao
Ảo mờ khói sương
Có ngày hai đứa Giống như hai đường Quên đi hết thảy Bao mùa nhớ thương. Có ngày vô cảm Sống trong hững hờ Nỗi
Nên xem
Bài mới
Đêm thiền
Sen hồ thơm thoảng/ Trăng soi phật đài Chân trần gót nhẹ / Chạm vào hư không Chuông rót mênh mông/ Tràn đêm màu nhiệm Chấp tay khấn niệm/ Từ bi theo về... Đêm
Mùa xuân trên những ngón tay
Những chiếc ô màu đỏ Che ngang bầu trời xanh Những nụ hoa đón gió Nghe phố rơi long lanh Ta nhớ màu nắng mật Trên tay người mỏng manh Nghe những điều rất thật
Thương lắm hương mùi già đồng nội
Tết truyền thống của người Việt muôn điều hay điều quý… Đối với gia đình tôi và những sinh sống ở miền quê trung du, trước thềm năm mới, tắm nước cây mùi già đã
Hoa tháng ba
Tháng ba. Lộc non biêng biếc nõn nà, giăng mắc nẻo xuân qua. Không gian các miền quê thoang thoảng hương xoan, hương bưởi. Ngan ngát. Mùa xuân đã chín. Trên nền xanh miên man,
Tâm sự chàng Kim Trọng
Thương gửi nàng, Thúy Vân! Hẳn là nàng sẽ ngạc nhiên lắm khi một kẻ mà nàng đêm ngày gối ấp tay kề nay lại ngồi đây, mượn tới mực đen, sáng đèn để viết thư
Lang tâm Hồ tình – Phần 8. Hồ tình (kết)
Chẳng biết tại sao sau đêm đó ta lại sốt li bì. Ta vốn là con hồ ly khỏe mạnh chưa bao giờ bệnh tật cơ mà? Trong cơn mê man ta lại thấy có
Lang tâm Hồ tình – Phần 7. Hồ tình (luận)
Ta tỉnh lại dưới chân một con thác. Đáng lẽ nếu hồ trong Lưu phủ chảy ra sông thì ta phải trôi xuống hạ lưu chứ sao lại lên ngược tận thượng nguồn? Ta không
Lang tâm Hồ tình – Phần 6. Hồ tình (thực)
"Hồ lô, hồ lô đây, kẹo hồ lô thơm ngọt mới ra lò đây..." "Ai bánh vòng, bánh mật, bánh hoa mai đây, ăn một miếng là quên ngay đường về..." "Các cô, các chị,
Lang tâm Hồ tình – Phần 5. Hồ tình (đề)
Ta là con cáo nhỏ Ngồi trên cồn cát vàng đã quá trăm năm Ta vẫn chờ người mang áo đỏ Kẻ đem trái tim ta lạc lối trở về... * * * Những cơn
Lang tâm Hồ tình – Phần 4. Lang tâm (kết)
Bìa rừng ở phía trước, Lưu Gia cách chẳng còn xa, khuôn mặt ta đã dần trở lại hình người chỉ còn chân tay vẫn còn lông lá. Tiểu Đình vẫn nắm chặt lấy bàn
Nổi bật
Bâng khuâng “Phố mặn”
Đại tá Nhà văn Phùng Kim Trọng – Hội viên, Chi hội trưởng Chi hội văn xuôi thuộc Hội VHNT Vĩnh Phúc là người viết văn đã thành danh trên văn đàn từ thập kỷ
Truyện ngắn
Trái tim Dan Kô
Xưa kia, có một tộc người sống ở khu vực nọ, xung quanh lều trại của họ ba bên là rừng rậm chỉ có một mặt là thảo nguyên. Họ là những con người khỏe
Thơ
Í a Thị Màu
Tháng nào em cũng vậy thôi đội trăng, đeo oản đi chơi tù tì chàng theo yếm đỏ làm gì em lên cửa Phật thầm thì với ma... Táo chua có sẵn vườn nhà khế
Nghiêng qua phải
Chiếc gối này của em đương nhiên thôi, nằm bên phải gối của anh - bờ sông bên trái đương nhiên mà, thỏa thuận của chúng ta. Một dòng chảy vô hình đi suốt bao
Giá của tình yêu
Gió không nhận ra em nhưng tình yêu không có gió trong ngọn gió mùi hương em rực rỡ từ thuở ban đầu cho đến hôm nay. Gió mách anh em vừa thức dậy ngôi
Câu hát
Có một ngày Giêng Hai sương mù câu hát cũ thẫn thờ sông nhớ ai mặt buồn soi bóng cỏ Cánh buồm không trở lại chân trời tím chiêm bao ta thành cơn gió dại
Xuân quê
Đã biếc trên cành một nụ tơ Đêm qua rét xuống đậu ơ hờ Bên vườn sương mỏng chùng đôi cánh Hấp hé lưng chừng ngọn gió thưa. Đã hửng trong làn nắng non non