Đêm qua
Có một đêm qua không gió lạnh thơm dịu dàng em Bắc - Nam Đông - Tây Bốn phương rồi cộng thêm em thành chín Có một đêm qua vừa thuyền, vừa bến vừa đậu, vừa trôi vừa đậu, vừa trôi.. Nằm ngửa nhìn
Có một đêm qua không gió lạnh thơm dịu dàng em Bắc - Nam Đông - Tây Bốn phương rồi cộng thêm em thành chín Có một đêm qua vừa thuyền, vừa bến vừa đậu, vừa trôi vừa đậu, vừa trôi.. Nằm ngửa nhìn
Bao nhiêu người thương, bao nhiêu người ghét? Tỉ số ấy không nói hết thắng thua trong trận đời bởi sáng hay bị che trắng hay bị lấm trong hay bị khuấy… Chuyển động bay đôi cánh làm nên quỹ đạo dưới mặt trời
May, ta còn một góc chiều để ngồi lắng lại những điều đục trong cuộc đời chẳng mấy thong dong khi trăng sao rọi, lúc rong rêu nhiều Ai hờn ghét, ai thương yêu sum suê đôi vụ, hoang tiêu mấy mùa? Trời cho
Tặng cháu Nguyễn Ngọc An Nhiên (Cừu) Trên ban công những hạt dền ông gieo mấy hôm trước xúm xít nảy mầm cây lộc vừng trổ lá non tươi gió mai lay động ở đâu mọc ra bầy sẻ nâu ríu rít sao Sáu
Với Mai Sao - Hòa Bình - Hoàng Minh Con gái 1 Con gái 2 Con trai danh bạ điện thoại mẹ, ba đều ghi thế. Con! ấm môi ba tiếng khóc oa oa đất đỏ ba-dan - gốc cau - cuống rốn cuống
Mẹ có giận con không khi con ôm hôn kẻ thù của mẹ sau bốn mươi năm bom Mỹ giội xuống làng đêm rực cháy, đêm sặc mùi thuốc nổ đêm, chúng con thành năm đứa trẻ mồ côi. Khóc mẹ con đã khóc
1 Mạ sinh con ở Quảng Bình phía biển trăng lên soi từng vú cát tháng tư, chưa qua kỳ giáp hạt làng ở cuối sông tim tím hoa cà. Vọng tới đầu nguồn mây trắng đèo Mụ Giạ tiếng oa oa lẫn vào
Ngấn lũ mùa thu in trong ký ức con đi xa, thương mẹ vô chừng! Những cánh đồng van vát miền Trung neo vào Trường Sơn để không trôi ra biển như chúng con neo vào mẹ để còn xứ sở! Mẹ tần tảo
Còn sót mấy ngày tháng Chạp mưa phùn chợ búa cuối năm lối vào Giêng Hai lấm láp trời sàng sảy rét căm căm. Ngập ngừng, xuân chưa lại mặt góc vườn dè dặt nụ mai quê nhà vừa qua bão lụt áo cơm...
Tôi đi qua đêm bằng giấc ngủ có tiếng tuổi thơ nô đùa dưới trăng óng ánh bầy con nít. Giấc ngủ làm tôi trẻ lại năm mươi năm bà tôi, bố tôi, mẹ tôi, các em tôi đông đủ Bà nhai trầu bỏm
Nghe từ cơn gió nhẹ nhất những ngọn khói ầu ơ... ầu ơ... Vườn đã sang tên sân nhà đổi chủ về đâu rêu phong dấu chân mẹ cha? Mắt dừng cổng lạ không còn khép mở hai cánh trầu cay! Ta chỉ còn
LÃNG ĐÃNG TÔI VÀ EM Tôi - em ngờ ngợ mưa ngâu Để cho thương nhớ mang sầu tháng năm Tình trong nhau đã độ rằm Tương tư nặng giọt... môi trầm hắt hiu. Tôi - em ngờ ngợ chắt chiu Ngàn khơi mới