Thành thật trước mình
Bụi cát làm tượng Phật Trong Ngài ắt có ta Cũng bởi từ nơi đất Nghìn xưa máu xương hòa Ta cúi đầu trước Phật Phải chăng với chính mình Giữa cuộc đời được mất Tràn đầy những nhục vinh Ta tự tìm bờ
Bụi cát làm tượng Phật Trong Ngài ắt có ta Cũng bởi từ nơi đất Nghìn xưa máu xương hòa Ta cúi đầu trước Phật Phải chăng với chính mình Giữa cuộc đời được mất Tràn đầy những nhục vinh Ta tự tìm bờ
Chút nắng cuối chiều tắt lịm phía hoàng hôn Để ngày em đi sân ga buồn réo rắt Đôi tay anh ôm ghì thật chặt Bờ vai em còn đó một nụ cười Cái hôn vội vàng ám ảnh đôi môi Nồng sâu qua
Ngày em đến mang rừng hoa sắc thắm Sợi mai mềm cũng thơm ngát hương xuân Lòng bối rối môi ngập ngừng thơ thốt Ta yêu nàng biển lớn nỗi bâng khuâng Lời thương mến thật thà ta đã nói Yêu như trăng hò
Khi mà em …say đắm Cúc Hoạ Mi Chợt hiểu ra những điều anh không nói Em tinh nghịch nên hàng ngày vẫn hỏi “sao người ta yêu mà lại cứ dối lòng" Đúng là anh …chẳng gạn đục khơi trong Chỉ biết thấy
Có ngày hai đứa Giống như hai đường Quên đi hết thảy Bao mùa nhớ thương. Có ngày vô cảm Sống trong hững hờ Nỗi buồn loang lổ Trong từng giấc mơ. Bao nhiêu cố gắng Bao nhiêu nhọc nhằn Chắc gì họ biết
Bao năm ta đợi người Bữa yến tiệc cuộc đời Rượu đắng vẫn tràn môi Hương tình cứ vậy trôi Bao năm ta lạc loài Trôi giữa chuỗi ngày dài Bên đời có còn ai Hay mình nuốt lệ cay Đêm thâu sâu đục
Em giữ nỗi buồn nơi mắt sâu Phấn hương nhạt nhẽo bến mê sầu Rong rêu phủ bám trông mờ ảo Ta mãi đi tìm chẳng thấy đâu Em giữ tình em tận đáy lòng Đong đầy nỗi nhớ chốn mênh mông Van em
Khuya rồi thành phố đã ngủ chưa ? Em có thấy cơn mưa đang về bên ngõ vắng Con đường quen im lặng Chẳng còn một bóng người xuôi ngược nữa đi qua Anh đứng nép vào bên hiên Nghe mưa đổ xuống mái
Từng cơn sóng vỗ đưa em vào cuộc đời ... *** Em Nhìn trăng Ngồi trên cát Tóc xõa bờ vai Mắt buồn như cơn sóng. Em Ngắm sao Ngút trên cao Mười ngón tay dài Vốc cát ném thật xa Như cuộc tình
Tắm gội ngàn năm mưa nắng Những ngọn tóc rêu buốt xanh Ngằn ngặt ký ức Loà xoà gương mặt thời gian Tháp đứng sững bóng mình Ngắm sự tồn tại của vẻ đẹp Ngân nga điệu gió thâm u … Ai đã xếp
Bạn thân hỡi chiều nay về họp lớp Thì nhớ đừng ăn mặc quá cao sang Nếu có thể đừng về bằng xế hộp Bạn hữu xưa còn xe máy cà tàng Nhớ đến sớm chuẩn bị trà và nước Bàn ghế ngồi cho
Nơi tôi lớn lên, những chú những anh kể về những cây lúa ma những bông lúa dậy thì trong giấc ngủ mọc lên phía những đầm lầy từ chiến trường K gợi niềm rơm rạ vấn điếu thuốc rê chia nỗi nhớ nhà