Thương em gái quê
Hỡi em cô gái duyên thầm Đôi môi đỏ thắm má hồng thôn quê Áo nâu nón lá dịu dàng Không son chẳng phấn dáng mềm thướt tha Sớm chiều dãi nắng dầm sương Bàn tay thoăn thoắt say sưa ruộng đồng Quanh năm
Hỡi em cô gái duyên thầm Đôi môi đỏ thắm má hồng thôn quê Áo nâu nón lá dịu dàng Không son chẳng phấn dáng mềm thướt tha Sớm chiều dãi nắng dầm sương Bàn tay thoăn thoắt say sưa ruộng đồng Quanh năm
Hạ sang lưng lửng ngực trưa Làn môi mây trắng say vừa tỉnh say Mơ đêm khát bỏng môi này Ngón tình trót mở sợi dây yếm trời Cởi mùa hoa phượng sánh đôi Anh ngàn ngạt gió em nôi trăng chiều Đêm giàn
Hẹn về một góc cao nguyên Bên đồi thông hát tình duyên ngập ngừng Ở đây đồi nối mây phùn Ngỡ thiên thai nối muôn trùng trần gian. Nắm tay tới đỉnh Lang-Biang Mà nghe tình sử dở dang thì thào Mãi ngàn sau
Phượng khiêu khích nhớ làm chi Tháng năm cũng đã lỡ thì tháng năm... Còn đâu kỉ niệm xa xăm Còn đâu một thủa trăng rằm vấn vương Nhớ trưa mây nõn qua đường Cùng ai vội vã lời tương tư lòng Nhớ ve
Tôi về với xóm làng xưa Thoảng mùi rơm rạ trong mưa nhạt nhoà. Thèm nghe tiếng gáy của gà Ó o vang vọng vỡ oà trời trưa. Lặng tìm hình bóng võng đưa À ơi tiếng mẹ như vừa mới đây. Gặp lại
Anh là một chấm buồn xa Nhỏ như nắm được mà ra vô cùng Anh là cỏ biếc một vùng Non xanh đến nỗi ngập ngừng bước chân Anh là lãng đãng phù vân Mải mê với những xa gần, thấp cao... Em là
Gặp em chỉ một lần thôi Mà thời gian đốt lòng tôi đến giờ Rừng chiều như thực như mơ Con đường run mãi trong mưa bên đồi Em nhìn tôi chẳng một lời Tôi nhìn em cháy khoảng trời mắt em Cái nhìn
Ngủ đi em ngủ cho say Anh hôn nhè nhẹ bàn tay mỏi nòn Cổ tay vừa trắng vừa tròn Bao nhiêu năm tháng gối mòn còn đâu Ngủ đi em ngủ cho sâu Thân còn bám dấu chân trâu tối ngày Đừng xua
Tôi về tìm dấu chân cha Lặn trong bùn đất đồng xa ruộng gần. Xá cầy đi trước bước chân Cho mùa gieo hạt cho gần ấm êm. Tôi về tìm dấu chân em Chênh chao trên những bậc thềm chờ nhau Thoảng thơm
Một đời nép dưới gốc đa Tuổi thơ yêu dấu bước qua cổng làng Rêu phong mãi với thời gian Dẫu năm dẫu tháng tuần hoàn trôi đi Nơi mẹ đợi suốt xuân thì Và bao chinh phụ khóc vì chiến tranh Cổng làng
Lên năm tuổi con hỏi cha Vì sao cây mít đẻ ra quả tròn Vì sao cái chú vịt con Dám ra vầy nước lại còn biết bơi? Vì sao mắt ếch lại lồi Nó không sợ tối dám ngồi bờ ao Vì sao
Hoang sơ ngọn lúa ngoài đồng Nghìn năm đất Việt phổ thông kiếp người Nhọc nhằn đòn gánh mẹ tôi Quẩy bao mưa nắng phận người rạ rơm. Ao làng cái tép, cái tôm Loay hoay búng giữa nỗi buồn ngày xưa Cánh cò